EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 324

Ulrica ngồi rất thẳng, ngẩng đầu ưỡn ngực, dùng ánh mắt uy nghiêm

nhìn cô.

Ánh mặt trời trong như thủy tinh chiết xạ ra hơi ấm nhàn nhạt trên

người Tây Mễ, dường như cả cặp bắp chân vô cùng nhỏ dính đầy bùn kia
của cô cũng tồn tại một mỹ cảm đầy hơi thở của tự nhiên.

Loại mỹ cảm thuần túy, gần gũi và tự nhiên như vậy, giống như hương

vị đậm đà tự nhiên nhất lướt qua đầu lưỡi. Ứng Khúc Hòa thuận tay ngắt
lấy một đoạn nhành hoa, bện thành hai vòng hoa, đi qua, đặt một cái lên
đầu chó của Ulrica, một cái đeo cho Tây Mễ.

Đầu Tây Mễ bỗng bị vòng hoa đội lên, đang định ngẩng đầu nhìn Ứng

Khúc Hòa, lại bị hô ngừng: “Đừng nhúc nhích.”

Tiếng hô ngừng này khiến Ulrica vốn đang định hất đầu cũng dừng

động tác lại.

“Tách” một tiếng.

Hình ảnh cô gái và chú chó đã bị chụp lại, bối cảnh là tường gạch đỏ,

một người một chó đội vòng hoa màu tím, màu chân chó và màu bùn đất
trên chân cô gái ăn khớp nhau, hình ảnh ấm áp mà gần gũi.

Ứng Khúc Hòa rất thích bức ảnh này.

Tây Mễ tới gần, kiễng chân nhìn ảnh, “Bức này đẹp đó, gửi cho tôi

đi.”

“Được, rửa sạch chân của em trước đã.”

Ứng Khúc Hòa xả một chậu nước sạch, để Tây Mễ ngồi trên bậc

thang, đặt hai chân vào. Tây Mễ lấy tay cọ sạch bùn trên chân, nước lập tức
trở nên đục ngầu, Ứng Khúc Hòa đổi một chậu nước sạch khác cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.