EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 551

Tây Mễ cúp điện thoại xoay người lại, nhìn thấy anh trai ngồi cùng

bàn đang đứng phía sau. Anh trai ngồi cùng bàn gọi cô: "Rachel? Không
đón được xe sao? Tôi đưa cô về nhé?"

Tuyết rơi như lông ngỗng bay bồng bềnh xuống đất, không lâu sau thì

phủ một lớp màu trắng. Bông tuyết rơi xuống mũ Tây Mễ, đọng một hồi
lâu mới tan ra.

Tây Mễ mặc áo lông dài quá gối, ủng đi tuyết thì đến đầu gối, độ ấm

rất tốt. Chỉ là lỗ tai và cổ thì có hơi mát.

Cô kéo mũ xuống bọc lấy hai lỗ tai lại, che luôn cả hai hàng lông mày.

Cô nghĩ một lát, không nhớ ra tên của anh trai cùng bàn, lắc đầu khách sáo
nói: "Không cần đâu, người của tôi sẽ tới ngay."

Anh trai cùng bàn có hơi thất vọng: "Bạn trai sao?"

Tây Mễ lắc đầu.

Trong mắt anh trai cùng bàn lộ ra vẻ vui mừng.

Tây Mễ chà chà hai tay, thở ra một hơi nói: "Chồng tôi."

"..." Anh trai cùng bàn ảm đạm đau khổ.

Nhìn kiểu gì cũng giống sinh viên đại học, thế mà có chồng rồi?

Tuyết càng rơi càng nhiều, Tây Mễ lạnh đến mức rụt cổ lại, trên đỉnh

đầu đột nhiên xuất hiện một cái dù màu đen. Cô quay người lại, Ứng Khúc
Hòa mang khẩu trang màu đen, mặc áo khoác màu đen đứng ở sau lưng cô.
Anh quàng khăn cổ màu nâu nhạt, che kín cả người.

Mũ của anh màu đen, cái dù trong tay cũng là màu đen, màu sắc

chững chạc làm nổi bật khí chất trong trẻo lạnh lùng của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.