EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 207

Đầu tiên anh hôn môi cô, cô môi mím thật chặc, anh lại bắt đầu hôn lên

trán cô, ánh mắt, cái mũi, gương mặt, dường như mọi thứ thuộc về cô anh
đều yêu thích. Hôn đến lỗ tai, làm cô thấy ngứa ngáy, sau đấy anh mới một
lần nữa hôn lên môi cô, sau đó lừa gạt cô há miệng, bá đạo cường thế...

"Ngọt." Hôn xong, anh lầm bầm nói, giọng nói trầm ấm. Âm thanh khàn

khàn, nếu như có người ở đây cũng sẽ bị giọng nói này đầu độc, cam tâm
tình nguyện giao tính mạng mình ra.

Kết thúc hồi tưởng, Chân Bảo nghiêm túc rửa mặt thật sạch, rửa mặt

xong lại rửa tuyết lê.

Sau khi trở lại bàn đọc sách, nhìn thấy có tin nhắn Phó Minh Thời gửi

đến, Chân Bảo một bên gặm lê một bên mở ra đọc.

Phó Minh Thời: Không muốn đi.

Trong đầu Chân Bảo liền hiện ra một hình dáng cao gầy đứng lẻ loi

trong nhà xe tối tăm, liền nhanh chóng nhắn tin trả lời: Mau về nhà đi, trên
đường lái xe chậm một chút.

Khi anh ở bên cạnh, cô sẽ thấy rất khẩn trương, nhưng khi không có mặt

anh, Chân Bảo trấn định rất nhiều.

Phó Minh Thời: Em đang làm gì?

Chân Bảo cắn một miếng lê: Ăn lê, Tiền Nhạc Nhạc cho em.

Trong nhà xe ở tầng trệt, màn hình điện thoại di dộng chỉ chiếu sáng

được một khi vực, cũng chiếu sáng khuôn mặt tuấn mĩ của chàng trai. Nhìn
tin nhắn của vị hôn thê, Phó Minh Thời cười khẽ, ý cười lan đến đáy mắt,
nhắn lại cho cô: Anh cũng muốn ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.