EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 286

Hai người kia rời khỏi rất nhanh, bông tuyết theo gió nhẹ nhảy múa, tim

Chân Bảo đập như trống.

Thật vất vả mới dừng lại, đầu lưỡi Chân Bảo đã tê dại.

Phó Minh Thời chôn ở cổ áo cô thở gấp. Hơi thở, giọng nói mờ ám: "Đi

thuê phòng."

Anh nói quá nhỏ, Chân Bảo không nghe rõ, nghiêng đầu nhìn anh, "Cái

gì?"

"Cần phải trở về." Phó Minh Thời cười khổ đổi giọng, thừa nhận bản

thân không có tiền đồ. Cô quá đơn thuần, anh không dám lộ ra vẻ không
thuần khiết của người đàn ông, mặc dù ở thời đại này, bạn trai bạn gái thuê
phòng là bình thường, hơn nữa bọn họ còn là vị hôn phu hôn thê danh chính
ngôn thuận.

Chân Bảo lấy điện thoại di động ra, sắp 9:30 rồi.

Cô gật đầu, vô ý thức dậm chân một cái. Đứng trong đống tuyết quá lâu,

cơ thể được anh hôn nên rất ấm nhưng hai chân lại rất lạnh.

Thấy động tác của cô, Phó Minh Thời xoay người ngồi xổm trước mặt

cô, muốn cõng cô.

Chân Bảo nhăn nhó, đi trước một bước: "Đi thôi." Trong trường học quá

nhiều người.

Nhưng mà đi vài bước, sau lưng vẫn không có âm thanh đáp lại, Chân

Bảo quay đầu lại, chỉ thấy Phó Minh Thời vẫn ngồi xổm ở chỗ kia, con mắt
màu đen mỉm cười nhìn cô. Chân Bảo không chịu thua, tiếp tục đi về phía
trước, đi nhanh cách năm mét, rốt cuộc vẫn phải thua anh, ngoan ngoãn đi
trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.