EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 343

Sau khi đã mở ra được nút thắt cho mình, Chân Bảo mới thanh thản ổn

định xem phim.

Khoảng năm giờ chiều có người gõ cửa.

Chân Bảo tưởng là Phó Minh Thời, mới bỏ bản bút kí xuống rồi đi đôi

dép lê ra mở cửa, nhưng khi mở cửa ra thì cô không ngờ là Phùng Kha đang
đứng ở ngoài, tóc vẫn được uốn quăn và dưới chân vẫn đi đôi giày cao gót
như cũ, tuổi trẻ càng lộ rõ ra.

“Dì?” Chân Bảo ngạc nhiên hỏi.

Nhờ vào đôi giày cao gót mà Phùng Kha dễ dàng nhìn thấy được cách

trang trí phòng ngủ của Chân Bảo, phong cách hồng nhạt của một thiếu nữ,
nhìn thấy Chân Bảo có chút khó chịu, nên ánh mắt quay trở lại trên người
Chân Bảo, rồi cởi giày ra, quần rộng đến thùng thình ao thì màu đen có một
nét hình cầu,... Cũng giống như buổi trưa Phùng Kha làm như vậy với Chân
Bảo, mắt cũng không muốn nhìn đến quần áo của Chân Bảo nhiều...

Nhưng mà khuôn mặt của Chân Bảo rất nhỏ nhắn, bộ dáng thì khéo léo,

rất xinh đẹp, cực kì hợp với mắt của Phùng Kha.

Hiện tại, chỉ có khuôn mặt của Chân Bảo mới thu hút được sự chú ý của

Phùng Kha, Phùng Kha thản nhiên nói: “Xem ra, Minh Thời rất thích cô.
Tôi và cha nó đều là người rất văn minh, chỉ cần Minh Thời thích, nó muốn
kết hôn với ai chúng tôi cũng không có can thiệp. Nhưng, nếu như cô muốn
hòa hợp ở chung với tôi thì cách ăn mặc của cô phải được thay đổi.”

Hiếm thấy con trai gặp được một người nó yêu thương, phận làm mẹ,

nên cũng sẵn lòng chăm sóc trông nom bạn gái của con trai mình, cũng
không phải vì lấy lòng bạn gái của nó.

Đương nhiên Chân Bảo cũng hi vọng là có thể hòa hợp ở chung với

Phùng Kha, vui vẻ nói: “Làm sao để thay đổi ạ? Đúng rồi, dì mau lên ghế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.