EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 348

Chân bảo liếc trộm Phó Chinh, Phó Chinh vẫn bày mạt chược trên bàn,

trên mặt bình thường không có điều gì bất thường. Tiền mừng tuổi khẳng
định Chân Bảo không thể từ chối, nhưng tới năm vạn...

Quá phức tạp, đột nhiên Phó Minh Thời nói với ba của mình: "Con trả

thay Chân Bảo bốn mươi nguyên, ba còn chưa trả lại cho con."

Biểu cảm lạnh nhạt của Phó Chinh rốt cuộc cũng thay đổi, nhìn chằm

chằm con trai, cúi đầu chuyển tiền cho con mình.

Phùng Kha cười trên nỗi đau của người khác, Chân Bảo và Phó Minh

Thời liếc nhìn nhau, cũng vụng trộm cười, để điện thoại di động xuống,
không còn xoắn xuýt vấn đề Phó Chinh cho tiền mừng tuổi.

Một bên chơi mạt chược một bên nói chuyện phiếm, buổi tối hôm đó

giống như trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác liền hơn mười giờ.

Ván này Phó Chinh thắng lớn, Phùng Kha đột nhiên đạp đổ bài mạt

chược, "Không vui, ta đi ngủ." Nói xong một mình bước lên lầu.

Phó Chinh thấy Chân Bảo còn muốn trả tiền, cười nói: "Ván này không

tính, hai đứa các con cũng đi ngủ sớm một chút

Người lớn đều đi, Chân Bảo mới duỗi duỗi cánh tay, ngồi xuống ba, bốn

tiếng, bả vai có chút đau.

"Thua bao nhiêu?" Phó Minh Thời vòng tay qua, hai tay vị vào thành

ghế cua cô, cúi đầu hỏi.

Chân Bảo lật xem ghi chép chuyển tiền, thua thắng thua thắng, vận khí

coi như không tệ, thua năm mươi nguyên.

"Nhìn ra không, bọn họ đều rất thích em." Phó Minh Thời hôn cô đỏ

bừng cả mặt, trong lòng vô cùng thỏa mãn, sợ Chân Bảo không hiểu, nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.