EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 349

giọng giải thích: "Nếu như không thích, mẹ anh sẽ không chơi với chúng ta
lâu như vậy."

Chân Bảo cũng thấy Phùng Kha không chán ghét cô, nhưng cô lại càng

chột dạ, quay đầu nhìn Phó Minh Thời nói: "Hôm qua gì muốn đưa em đi
mua quần áo, nhưng em không đi..."

Phó Minh Thời cười, hôm lên chân mày của Chân Bảo: "May mắn là em

không đi, nếu không quần áo mẹ chọn, chắc chắn em sẽ không thích." Style
thời trang của Chân Bảo vẫn còn dừng lại ở mức học sinh, những quần áo
mà mẹ chọn cho Chân Bảo, quá thành thục.

"Đi rửa tay trước, lát nữa chúng ta đi ra ngoài dạo một vòng." Phó Minh

Thời nói nhẹ bên tai cô, từ hôm qua khi cha mẹ đến, anh và Chân Bảo còn
chưa có thời gian ở riêng bên nhau.

Chân Bảo gật gật đầu, mấy phút sau, cô đi ra khỏi phòng vệ sinh ở lầu

một, đã thấy Phó Minh Thời ôm áo khoát của cô đứng ở cữa phòng khách,
cô đi về phía anh, anh đã mặc xong áo khoát của mình, giống như nhân viên
của hàng thời trang, muốn giúp cô mặc. Trong lòng Chân Bảo ngọt ngào,
ngầm đồng ý anh giúp đỡ.

Ban đêm rất lạnh, gió từng cơn, Phó Minh Thời đưa Chân Bảo đến một

nơi vắng vẻ, sau đó anh tựa lưng vào thân cây, ôm Chân Bảo vào ngực, cúi
đầu hỏi cô: "Đêm nay có vui không?"

Chân Bảo dùng sức gật đầu.

Phó Minh Thời nhẹ xoa đầu cô, tóc của cô rất mềm, sờ tới sờ lui rất dễ

chịu.

"Hối hận để em học đại học." Vịn bả vai cô điều chỉnh vị trí, Phó Minh

Thời để cô tựa vào cành cây, cúi người nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.