EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 394

Chân Bảo nháy mắt không biết gì, lông mi dài như bàn chải lướt nhanh

qua Phó Minh Thời,

Phó Minh Thời hôn nhẹ vào đôi mắt của Chân Bảo, “Lúc vừa thích em,

nên khi đi tìm em trên đường mới không khó chịu như vậy, sau đó phát hiện
em rất cố chấp không ham hư vinh, quật cường nhưng rất hiền lành, không
đành lòng nhìn ông nội khóc, lại phát hiện ra em vừa thẹn thùng, vừa đáng
yêu, bởi vậy càng ngày anh càng thích em không giới hạn. Lần đầu tiên em
xin anh đi ăn lẩu, nhìn em ăn vui vẻ như vậy, anh đã nghĩ, em rất hợp khẩu
vị với anh, cho nên anh muốn đời này ở bên em. Phượng Bảo, em nói xem,
đó có phải là định mệnh hay không? Mới ở chung hai ngày nhưng anh cho
rằng đó là định mệnh.”

Phó Minh Thời nói rất nhiều, nhưng Chân Bảo không biết nên nói cái gì,

chỉ cảm thấy rất thoải mái, từ ngoài vào trong rất ấm áp và ngọt ngào. Cái
này, được coi như là lời ngon tiếng gọt đó sao?

“Vậy... Ở trong mắt em anh là người như thế nào?” Phó Minh Thời nhìn

nhìn môi Chân Bảo.

Chân Bảo suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh là người có tiền, cho nên khi

mua một món đồ gì đó anh không có chút đau lòng nào. Nhưng anh cũng
rất kiêu ngạo, cũng không có xem thường em, em không biết thắt dây an
toàn, anh dạy em, còn rất kiên trì và cẩn thận.”

“Đó là bởi vì lúc đó anh đã thích em, nên biến thành người khác, chứ

bình thường anh cũng không có chăm sóc như vậy.” Phó Minh Thời nói
thật.

Chân Bảo cười trộm, nhưng cô cảm thấy anh rất tốt.

“Em nói một chút khuyết điểm đi.” Phó Minh Thời hôn nhẹ lên mặt

Chân Bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.