EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 439

Lưu Uy nhẹ nhàng thở ra, nắm chặt tay vợ nói: “Tấm hình kia đã quá cũ

rồi, cùng với em bây giờ không còn giống nữa, em cũng đã sửa lại tên, chỉ
cần chúng ta không nói, sẽ không có người biết. Nếu như em đi nhận
Phượng Bảo, truyền đi ra ngoài thì hai chúng ta sao còn có thể gặp người
đây? Bọn nhỏ cũng sẽ bị mắng theo, vẫn là thôi đi, biết Phượng Bảo sống
tốt, hoa lại nở một lần nữa em cũng có thể an tâm.”

Vương Tú yên lặng gật đầu.

Chỉ có thể như vậy.

Sinh nhật Chân Bảo, Phó Minh Thời mua một chiếc bánh gato xinh đẹp,

đèn phòng khách đều tắt, chỉ có ánh nến chập chờn.

Trong một ngày đã phát sinh quá nhiều chuyện như vậy, Chân Bảo

không hề có tâm tình sinh nhật, nhưng cô không đành lòng lãng phí một
phen tâm ý của Phó Minh Thời, nên cố gắng giả bộ dáng vui vẻ, đang nhẹ
nhàng thổi nến bánh gato, thì lại bị Phó Minh Thời thúc giục nhắm mắt cầu
nguyện.

Ước nguyện cái gì đây?

Nguyện vọng bình thường đều khó mà thực hiện được, sau khi cha qua

đời, Chân Bảo chưa từng có sinh nhật, trong nhà chỉ có mình cô, sinh nhật
với những ngày thường không có gì khác biệt. Thế nhưng đêm nay, cô ngồi
đối diện với người đàn ông gọi là Phó Minh Thời này, anh yêu cô, anh hi
vọng cô vui vẻ.

Chân Bảo biết mình muốn cái gì, khoé môi nhếch lên, im lặng cầu

nguyện.

“Cầu nguyện gì vậy?” Cách chiếc bàn bữa tối dưới ánh nến, Phó Minh

Thời thấp giọng hỏi, tròng mắt đen nhánh thâm thuý phản chiếu ánh nến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.