EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 476

Không có tác dụng, Chân Bảo vẫn không yên lòng, Phó Minh Thời cũng

không để ý, càng lúc càng kịch liệt hơn.

Giờ này khắc này, ai còn quan tâm một bà cụ?

...

Ngắn ngủi mười mấy phút, đối với Chân Bảo lại giống như mấy mươi

năm, chú ý tiếng động của giường gỗ còn hơn việc thân thể khó chịu.

Phó Minh Thời muốn bật đèn, cô không cho.

“Khó chịu sao?” Phó Minh Thời ôm cô hỏi, đặt trên tráng cô, những nụ

hôn nhỏ vụn.

Chân Bảo lắc đầu, chí ít, không thống khổ như trong tưởng tượng.

Phó Minh Thời nghĩ đến tiếng khóc đáng thương của cô, khóc đến thảm

như vậy, làm anh chút nữa thì dừng giữa chừng.

“Phượng Bảo...” Anh lầm bầm gọi cô.

Lông mi Chân Bảo giật giật.

“Thích không?” Phó Minh Thời thỏa mãng cọ lên gò má cô.

Chân Bảo quay đầu, vấn đề này không nên trả lời.

“Anh rất thích.” Phó Minh Thời xoay mặt cô qua, hôn không đủ, “Anh

rất thích, thích đến, muốn một lần nữa.”

Chân Bảo mở to hai mắt nhìn.

Phó Minh Thời cười, ôm cô hung hăng hôn mấy cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.