EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 475

“Muốn lần đầu tiên của chúng ta, là ở đây ?” Phó Minh Thời dừng nụ

hôn trên môi cô nói, nói thật nhỏ, một giọt mồ hôi từ trên khuôn mặt tuấn tủ
của hắn chảy xuống, dừng lại trên cằm, rồi nhỏ trên người cô.

Chân Bảo vừa khát, khẩn trương liếm miệng một cái.

Giống như là ra ám hiệu, sắc mặt Phó Minh Thời trầm xuống, đột nhiên

bịt kín môi cô.

~

Quạt điện vù vù chuyển động, giường gỗ cũ kẽo kẹt vang lên, từng tiếng

chói tai.

“Chậm một chút.” Chân Bảo chịu không được tiếng vang đó, hai tay bấu

chặt bả vai anh, nhỏ tiếng nói.

Phó Minh Thời liền chậm lại.

Vô dụng, giường gỗ vẫn kêu, chỉ là không còn vội vả như vậy.

Chân Bảo quẫn bách che mặt.

“Cũng không có ai nghe thấy.” Phó Minh Thời di chuyển khỏi tay cô, cố

ý làm ra động tĩnh lớn.

“Bà quách, bà Quách nghe được thì làm sao bây giờ?” Chân Bảo gấp

đến độ đánh anh, một bên chịu khổ.

“Lỗ tai bà cụ không có tốt như vậy?” Phó Minh Thời không tin lắm.

Chân Bảo nhỏ giọng thút tha thút thít: “Vạn nhất nghe được thì sao?”

Phó Minh Thời bất đắc dĩ, ôm lấy cô kéo sang bên cạnh, giống như hai

bên đều biết rõ không có khả năng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.