EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 108

Do tỉnh cần đầu tư vào lĩnh vực văn hóa nên Tết Đoan ngọ lần này, Hội

Dân tộc học cũng định tổ chức một cuộc đua thuyền rồng toàn tỉnh, địa
điểm được chọn tại huyện Ngô Giang, cách nội thành bốn mươi phút lái xe.

Huyện lỵ Ngô Giang từng là một trấn cổ phồn hoa đời Minh, sau khi

được đầu tư mạnh những năm gần đây, ngành du lịch Ngô Giang phát triển
rất tốt. Trấn cổ có phong tục gói bánh chưng, đua thuyền rồng, nhà nhà treo
lá ngải trước cửa vào dịp Đoan ngọ, vô cùng náo nhiệt. Huyện Ngô Giang
có sông Ngô, sông rộng sóng yên, từ xưa đã là một địa điểm tốt để đua
thuyền rồng.

Trọng điểm của mục Văn hóa dân tộc kỳ tới là huyện Ngô Giang và cuộc

đua thuyền rồng. Lần trước, Hội trưởng Uông mang túi thơm tới cho Hoài
Nguyệt chính là để nhân tiện thương lượng việc này với cô. Hoài Nguyệt
đã xin chỉ thị của Phó Tổng biên tập Lưu và được chấp thuận.

Hoài Nguyệt gọi điện thoại cho Lỗ Phong nói mình muốn đưa Đậu Đậu

đến huyện Ngô Giang: “Chỉ một ngày thôi, buổi chiều vừa kết thúc đua
thuyền, tôi sẽ lập tức đưa con về, được không?”

“Hai mẹ con đi kiểu gì? Có cần anh lái xe đưa đi không?” Lỗ Phong hỏi.

“Tôi đi xe cùng Hội Dân tộc học, chỉ cần giáo sư Tần cho Đậu Đậu ăn

sáng sớm một chút thôi. Khoảng sáu rưỡi tôi tới đón nó, bảy giờ ô tô sẽ
xuất phát”.

“Sớm quá, sợ là Đậu Đậu không dậy được. Thôi để anh đưa đi, đằng nào

anh cũng không có việc gì”. Lỗ Phong vẫn kiên quyết. Ba ngày nghỉ tết
Đoan ngọ đang không biết làm gì, đột nhiên nhớ lại lúc Hoài Nguyệt còn ở
nhà trước kia, đến ngày này, trên cửa cắm lá ngải, buổi sáng được ăn bánh
chưng. Bây giờ cô không ở đây nữa, hình như không còn ai nhớ đến việc
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.