EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 110

Hoài Nguyệt cũng cười, vị giám đốc này nhìn thì phóng khoáng nhưng

thực ra lại rất tế nhị, nói chuyện bao giờ cũng để người khác có đường lui,
mới đến một thời gian ngắn nhưng mọi người đều đánh giá về anh ta rất tốt.
Nghĩ rằng như vậy, Đậu Đậu có thể ngủ thêm nửa tiếng nên cũng không
khách sáo nữa, cô đọc địa chỉ nhà mình và nhà bà nội Đậu Đậu.

Trần Thụy Dương nói: “Chúng ta đi để chơi là chính nên không cần đi

sớm như vậy. Nếu Đậu Đậu không dậy được thì đi muộn một chút cũng
không sao. Không nhất định phải đến trước giờ khai mạc đâu”.

Hoài Nguyệt nói: “Giám đốc Trần, anh đúng là một lãnh đạo tốt. Có điều

anh phải ngồi ở hàng ghế dành cho khách quý, có nhiều lãnh đạo cùng tới
như vậy, anh đến muộn sẽ không tốt đâu”.

Trần Thụy Dương cười nói: “Đây không phải là hoạt động tổ chức trong

hội trường, khu ghế VIP rộng lắm, có đến muộn cũng không ai nhìn thấy”.

Hoài Nguyệt đặt điện thoại xuống, thấy Tư Tư quay đầu lại nhìn mình

như đang nghĩ ngợi gì liền hỏi: “Sao thế? Bảo chị đi thì chị không chịu, bây
giờ lại muốn đi rồi à?”

Tư Tư chần chừ một lúc rồi mới nói: “Hoài Nguyệt, nghe nói Giám đốc

Trần còn chưa có bạn gái”.

Thương Hoài Nguyệt lập tức hiểu ý Tư Tư, cô khó xử nói: “Tư Tư, chị

đừng hại em. Nếu mất công việc này thì em không cách nào nuôi Đậu Đậu
được”.

Tư Tư cả giận nói: “Chẳng lẽ thằng khốn Lỗ Phong kia lại còn bắt em trả

tiền nuôi con à?”

Hoài Nguyệt nói: “Không phải thế! Có điều người phụ nữ đó cũng có

con rồi. Sau này chưa chắc Đậu Đậu đã trông chờ được gì ở anh ta. Dù thế
nào em cũng phải tính đến tình huống xấu nhất”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.