EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 158

Thấy vẻ mặt cô thay đổi liên tục, Trần Thụy Dương cười hỏi: “Sao thế?

Em có tin hay không?”

“Tin chứ”. Hoài Nguyệt thành thật gật gật đầu: “Có điều là hàng xóm

cũng không làm gì được, mọi người chẳng qua chỉ quen biết sơ sơ, Cơ tiên
sinh sẽ không nể mặt em đâu”.

Lần trước gặp anh ở phòng triển lãm Tố, không phải cô và Duyên Duyên

đã nhắc tới việc này với anh ta sao? Còn nhớ lúc đó, anh ta lập tức quay
người đi mất, có thể thấy là anh ta rất không thích.

Trần Thụy Dương nói: “Vậy để anh thử tìm Hội trưởng Uông xem sao,

ông ấy là bạn thân của Cơ Trọng Minh, có lẽ ông ấy có thể giúp được. Nếu
thật sự không được thì chúng ta vẫn còn không ít lựa chọn khác mà. Không
được nhụt chí, vấn đề là tạp chí của chúng ta còn chưa đủ nổi tiếng. Nếu
như là tạp chí Times thì dù là Đặng Tiểu Bình cũng sẽ đồng ý thôi”.

Hoài Nguyệt cười nói: “Giám đốc Trần đúng là người tràn đầy sinh lực.

Vậy dưới sự lãnh đạo của anh, chúng ta sẽ xây dựng một tạp chí Times
nhé!”

Hai người nói chuyện một lát nữa rồi Hoài Nguyệt trở lại văn phòng.

Thấy hộp trà trong tay cô, Tư Tư cười nói: “Giám đốc đại nhân bắt đầu săn
đón người đẹp của chúng ta rồi!”

Hoài Nguyệt đặt hộp trà lên bàn, thở dài nói: “Viên đạn bọc đường đấy,

biết không? Điều em đến làm phụ tá cho thầy Trương, nhiệm vụ đầu tiên
chính là phỏng vấn Cơ Quân Đào”.

Tư Tư giật mình nói: “Sao lại như vậy được? Quan mới nhận chức mà lại

lôi em ra khai đao đầu tiên à? Tên Trần Thụy Dương này đúng là biết mềm
nắn rắn buông. Em đồng ý rồi à?

Hoài Nguyệt gật đầu: “Chẳng lẽ em lại xin thôi việc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.