EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 210

Cơ Quân Đào không biết chính xác thái độ của mình đối với bố như thế

nào. Vì mẹ, anh không thể tha thứ cho ông, nhưng tài hoa của bố vẫn làm
anh ngưỡng mộ. Chính sự mâu thuẫn vừa căm hận vừa kính trọng này đã
làm anh không muốn đối mặt với bố.

Mấy năm nay vân du, tinh thần của bố anh càng ngày càng tốt lên, hình

như đã thật sự gác lại được việc hồng trần để thành tâm lễ Phật, chuyên tâm
vẽ tranh. Chẳng lẽ Phật giáo thật sự có sức mạnh làm mọi người không còn
vương vấn chuyện xưa như vậy? Còn anh thì sao? Anh có thể bắt đầu một
cuộc sống thực sự hay không?

Ánh mắt Cơ Quân Đào dừng lại ở một góc hội trường. Hoài Nguyệt đang

đứng bên cạnh Trần Thụy Dương, chăm chú nhìn lên sân khấu, nói chính
xác thì đang chăm chú nhìn về phía mình.

Anh đột nhiên cảm thấy vui vẻ. Hôm nay rõ ràng Hoài Nguyệt rất chú ý

ăn mặc, cô mặc một chiếc váy liền áo màu trắng sữa, trên thân váy có hoa
văn lá liễu màu đen nhạt, tươi mát, nhã nhặn, vừa nhìn đã biết là tác phẩm
của danh gia. Chiếc thắt lưng nhỏ nhắn khiến thân hình cô càng thêm mảnh
dẻ, mái tóc vén ra sau vai, để lại một lọn tóc buông xuống bên má làm cô
dễ thương hơn nhiều so với khi buộc tóc đuôi ngựa ở nhà. Hình như hôm
nay cô còn trang điểm nữa. Nếu không có lẽ cô đã không trở nên rực rỡ
giữa đám đông như vậy.

Đây là một Thương Hoài Nguyệt hoàn toàn khác với hình ảnh Thương

Hoài Nguyệt trong ấn tượng của anh. Người mẹ dịu dàng trong trí nhớ của
anh giờ đây lại trở thành một người phụ nữ đủ khiến trái tim mỗi người đàn
ông đều phải loạn nhịp. Cơ Quân Đào lập tức căng thẳng, mấy ngày nay
ngủ không ngon, hôm nay anh ăn mặc cũng cực kì tầm thường, đứng bên
cạnh ông bố với quần áo được cắt may cẩn thận, không biết trông mình có
quá lôi thôi, lếch thếch hay không? Anh vội vã chuyển ánh mắt qua chỗ
khác, trong lòng chợt cảm thấy hơi hối hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.