EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 232

Cơ Trọng Minh gật đầu: “Hoài Nguyệt chu đáo quá!”

Hoài Nguyệt nói: “Tay nghề nấu ăn của cháu không cao, sợ lát nữa Cơ

lão tiên sinh lại chê cười. Nghe Duyên Duyên nói đài truyền hình của cô ấy
đã đặt đồ chay từ Đại Ẩn định mời bác dùng nhưng bác cũng từ chối. Vậy
thì đồ cháu nấu chắc bác khó có thể nuốt trôi được”.

Cơ Trọng Minh nói: “Bình thường bác không ăn chay, lúc nào không từ

chối được thì mới ăn. Đã về nhà thì đương nhiên càng không muốn ăn đồ
chay của Đại Ẩn tự nữa. Lát nữa cháu nấu cho bác một bát thịt kho tàu, lâu
lắm rồi bác không ăn”.

Hoài Nguyệt trợn mắt nhìn ông. Không phải ông ta đã quy y cửa Phật

sao? Chẳng lẽ chỉ là tin đồn?

Nhận thấy sự nghi hoặc của cô, Cơ Trọng Minh cười nói: “Bác quy y cửa

Phật nhưng không nhất thiết phải ăn chay. Có những thanh quy giới luật
của cửa Phật không phù hợp với đạo dưỡng sinh. Năm nay bác bảy mươi
lăm tuổi rồi, ăn chay có lợi cho sức khỏe, nhưng ăn chay hoàn toàn cũng sẽ
làm cơ thể thiếu chất, cho nên lúc về nhà bác đều ăn mặn. Còn lúc ra ngoài
thì đương nhiên phải ra dáng một chút, nếu không lấy lý do gì để từ chối
bao nhiêu lời mời dự tiệc như vậy chứ? Biết chuyện này, cháu sẽ không cho
rằng bác là sư hổ mang chứ?”

Hoài Nguyệt nghĩ thầm, đương nhiên ông không phải sư hổ mang vì vốn

dĩ cũng có phải là sư đâu, chẳng qua là muốn thoát khỏi tục sự hồng trần
nên lấy thanh quy giới luật ra làm tấm chắn mà thôi. Thảo nào nhìn ông
không giống người bảy mươi lăm tuổi, phong thái hào hiệp, ngang tàng,
thật không phải người thường, không biết lúc còn trẻ sống phóng túng tới
mức nào? Nghĩ vậy nhưng ngoài miệng cô vẫn cười nói: “Rượu thịt trôi
qua ruột, Phật tổ giữ trong lòng, chỉ cần trong lòng có Phật thì ăn gì cũng
giống nhau, cuối cùng cũng không ngoài ba chất đạm, đường và mỡ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.