EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 267

Cơ Quân Đào liếc nhìn cô, nói: “Ngủ một lát đi, nếu không lát nữa càng

say. Tối nay em uống ba ly rồi, chưa chắc đã chịu đựng được”.

Nhớ Giang Nam được đặt tên với ý nghĩa “Gió mát làm say lòng du

khách”, uống vào rất ngấm, vừa rồi mình thấy cô ấy uống liên tục, chắc bây
giờ bắt đầu đau đầu rồi đây.

Hoài Nguyệt nghĩ thầm, thì ra nhất cử nhất động của mình đều bị người

ta quan sát hết. Cảm thấy hơi nản lòng, cô ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ
gật.

Cơ Quân Đào không quay sang nhìn nhưng khóe môi lại khẽ nở nụ cười.

Vừa rồi anh nghe thấy Hoài Nguyệt gọi Trần Thụy Dương là Giám đốc

Trần lúc chào tạm biệt. Nếu như quan hệ của hai người là đột phá thì tất
nhiên cô ấy sẽ không xưng hô xa lạ thế. Còn nữa, cô ấy đi nhờ xe mình về
cũng không phải hỏi ý kiến anh ta, nếu như Trần Thụy Dương là bạn trai cô
ấy thì đã nói chính anh ta sẽ đưa cô ấy về. Xem ra tối nay mình đã tự làm
khổ bản thân một cách vô nghĩa. Càng nghĩ tinh thần anh càng tốt hơn.
Bình thường trừ khi dạy học, còn lại anh rất ít tiếp xúc với người khác,
càng không buồn quan tâm tới những quan hệ xã hội phức tạp đó. Nhưng
khi đó là chuyện của Hoài Nguyệt thì anh tự nhiên lại chú ý, suy ngẫm đến
tận chân tơ kẽ tóc như bất cứ một người đàn ông đang yêu nào khác.

Xe đã về đến cửa nhà mà Hoài Nguyệt vẫn còn đang ngủ say. Cơ Quân

Dã mở cửa xe, sờ trán cô rồi kêu lên: “Chết thật, toàn mồ hôi lạnh, thì ra
tửu lượng của cô ấy kém như vậy. A Thích, mau vào nhà ép nước dưa hấu
cho cô ấy uống giải rượu, nếu không, ngày mai sẽ đau đầu lắm”. Vừa nói
Cơ Quân Dã vừa đánh thức Hoài Nguyệt dậy rồi đỡ cô đi vào nhà mình.

Hoài Nguyệt cố tỉnh táo lại: “Tôi không vào nhà chị đâu, tôi sợ Leshy

lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.