EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 285

một trạng thái hưởng thụ và vui vẻ đến cực hạn. Anh xem thời gian, thở dài
trong lòng, thảo nào vẫn thấy người ta nói “từ đây quân vương không triều
sớm”. Thì ra, thật sự có người phụ nữ làm người ta muốn ngừng mà không
được như vậy.

Hôm qua mình cũng giày vò cô ấy mệt rồi, từ dưới tầng lên đến trên

tầng, bị anh yêu thương vỗ về khắp nơi, cuối cùng mệt quá ngủ quên mất
trong lòng mình.

Cô gái này nhiệt tình như một con mèo hoang nhỏ nhưng dù sao cũng

vẫn quá mảnh mai, không chịu nổi ngọn lửa dục vọng dồn nén mười mấy
năm của anh. Khóe miệng anh nhẹ nhàng cong lên, anh duỗi tay ra muốn
kéo người bên cạnh vào lòng, ngủ một giấc dài như vậy chắc thể lực cũng
đã khôi phục lại rồi. Nhớ tới thân thể đẹp đẽ lung linh dưới ánh đèn của cô,
người anh lại bất giác nóng lên.

Nhưng, bên cạnh không còn ai nữa.

Cơ Quân Đào giật mình hoảng sợ vội quay đầu sang xem. Bên cạnh

trống rỗng, Hoài Nguyệt đã biến mất.

“Hoài Nguyệt!” Anh vừa khoác áo, xuống giường kéo rèm cửa sổ ra gọi

vừa nhìn lên giá áo ở góc phòng. Váy áo của cô đã biến mất. Anh chạy vội
xuống dưới nhà, đôi xăng đan dưới chân cầu thang cũng không còn, tất cả
những điều này cho thấy cô ấy đã ra ngoài rồi.

Chắc là cô ấy về nhà? Cơ Quân Đào cực kỳ oán trách bản thân. Tại sao

mình lại ngủ say như chết đến mức người bên cạnh đi mất cũng không hề
phát hiện ra?

Anh không kịp rửa mặt, vội vã mặc quần áo vào rồi chạy ra ngoài.

Cổng nhà Hoài Nguyệt đóng chặt, anh ấn chuông cửa hồi lâu nhưng

không có ai trả lời. Cơ Quân Đào chỉ cảm thấy trái tim mình đập thình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.