EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 310

EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH

EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH

Hàm Hàm

Hàm Hàm

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 35

Chương 35

Cơ Quân Đào gắng gượng lái xe về căn nhà liền kề ở ngoại ô. Anh ấn

điều khiển mở cửa ga ra lên. Nhìn ga ra tối om, đột nhiên anh cảm thấy cửa
ga ra rất nhỏ, trần ga ra rất thấp, tường hai bên rất hẹp, anh nghĩ anh không
thể nào lùi xe vào ga ra mà không va quệt. Anh nhìn thẳng về phía trước,
nhìn mãi, nhìn mãi rồi rốt cuộc từ bỏ. Lấy điện thoại ra, anh gọi cho Cơ
Quân Dã đang ở trong nhà. “Tiểu Dã, đi ra đánh xe vào ga ra giúp anh”.

Cơ Quân Dã đang nói chuyện với A Thích trong nhà. Anh trai ra ngoài

không nói câu nào, cô biết anh đi đón Hoài Nguyệt nên cũng không nói gì.
Tin tức đó là chính cô đã vờ như vô tình tiết lộ với anh trai.

Cô biết tuần này Cơ Quân Đào sống rất vô vị, không ngờ anh lại đến

phòng triển lãm Tố những ba lần, nhất định là vì không chịu nổi cảnh mòn
mỏi chờ đợi Hoài Nguyệt trong phòng. Cô mừng rỡ nói với A Thích:
“Bệnh của anh trai em đúng là đã khỏi rồi. Thật không ngờ có lúc anh ấy
lại không muốn ở một mình nữa”. Cô và A Thích đã bàn bạc với nhau, đợi
Cơ Quân Đào đón Hoài Nguyệt về rồi bốn người cùng ra ngoài ăn cơm,
thậm chí hai người còn đặt trước phòng riêng ở nhà hàng.

“Xem kìa, vui đến mức còn không đánh xe vào ga ra được nữa kìa”. Cô

cười nói với A Thích: “Anh trai em đúng là vô dụng, Hoài Nguyệt chính là
kiếp đào hoa trong số mệnh anh ấy”.

Cơ Quân Đào đi vào với thần sắc mệt mỏi, ném chìa khóa cho Cơ Quân

Dã rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.