EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 354

gió, Cơ Quân Đào liền ra ngoài ngồi hít thở. Lần này Cơ Quân Dã không
hề lừa Hoài Nguyệt, quả thật Cơ Quân Đào đang bị cảm lạnh, mặc dù
không nghiêm trọng nhưng anh chẳng muốn gặp ai nên cũng không cho Cơ
Quân Dã và A Thích tới nhà ầm ĩ khiến anh thêm đau đầu.

Cơ Quân Đào bị ốm, thân nhiệt hơi cao, ăn uống rất kém. Anh muốn thấy

một người, nhớ giọng nói dịu dàng, gương mặt dịu dàng của cô, nhớ bàn
tay ấm mềm của cô dán vào da thịt mình, nhớ đôi môi ngọt ngào và thân
thể thơm nức của cô. Lúc ôm cô vào lòng, anh cảm thấy vô cùng yên tâm,
cực kỳ vui vẻ.

Tiếc là cô không trở lại.

Từ sau khi đón cô từ Thanh Sơn về, anh cũng chưa từng gặp lại cô. Chủ

nhật trước, căn nhà bên cạnh vẫn đóng chặt cửa, còn tuần này thì sao? Có lẽ
cô ấy cũng không về. Anh đã gọi điện thoại cho cô nhưng điện thoại của cô
luôn tắt máy. Cô lại muốn chạy trốn sao? Khi anh vừa nhìn thấy một tia hy
vọng thì cô lại biến mất, không còn thấy bóng dáng tăm hơi như lần trước.

Cơ Quân Đào thờ ơ ngắm vườn hoa nhà mình, mấy chậu cảnh bị Cơ

Quân Dã cắt tỉa không còn ra hình thù gì, nửa chết nửa sống, đứng thẳng
trước sân với một tư thế cực kỳ khôi hài. Trong mắt cô, tình yêu của anh
cũng tỏ ra dở ông dở thằng, khôi hài như vậy hay sao?

Biết rõ cô không yêu nhưng anh lại không khống chế được sự nhớ nhung

của mình. Phải chăng anh đã tẩu hỏa nhập ma? Từ sau đêm đó anh cảm
thấy mình thật sự phát điên vì cô rồi. Một người như vậy, người mà anh đã
yêu thầm từ lâu, người phụ nữ đã thể hiện tất cả các mặt dịu dàng, nhiệt
tình, thẹn thùng, can đảm, quan tâm, buông thả trước mặt anh, gương mặt
xinh đẹp, thân thể mê hoặc, một sự kết hợp hoàn mỹ như thế, trừ phi anh
không phải đàn ông, nếu không thì sao có thể không điên đảo thần hồn vì
cô cho được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.