EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 387

chơi với mình nên lại lấy nhiều bóng ném cô, Đậu Đậu thấy vậy rất tức
giận nên chạy tới tóm chân, kéo cậu bé ngã xuống đất rồi vung nắm đấm.

Hoài Nguyệt cuống lên, cố gắng kêu Đậu Đậu ngừng tay, nhân viên siêu

thị chạy lại tách hai đứa bé ra, bọn trẻ chân yếu tay mềm nên cũng không
đứa nào bị thương. Cậu bé đó khóc một lát, thấy bố mẹ mình không có ở
đây, trong khi Đậu Đậu bên cạnh vẫn tỏ ra hung hăng còn Hoài Nguyệt thì
không ngừng xin lỗi nên cũng ngoan ngoãn nín khóc, lườm Đậu Đậu rồi lại
quay vào chơi tiếp.

Hoài Nguyệt kéo Đậu Đậu sang một bên, tức giận hỏi: “Đang chơi vui

sao lại bắt nạt bạn làm gì? Còn đánh bạn nữa chứ!”

Đậu Đậu dậm chân, lớn tiếng nói: “Là nó không đúng”.

Hoài Nguyệt nói: “Mẹ nhìn thấy hết mà. Bạn ấy có trêu con đâu, là con

vô duyên vô cớ lao tới đánh bạn ấy đấy chứ”.

Đậu Đậu xịu mặt không lên tiếng, Hoài Nguyệt giận quá nói: “Còn

không chịu xin lỗi bạn ấy, con quên bình thường mẹ vẫn dạy con thế nào
à?”

“Là nó không đúng, vì sao con phải xin lỗi?” Đậu Đậu vẫn ương ngạnh,

cái miệng bắt đầu mếu máo muốn khóc nhưng vẫn cố kìm.

Hoài Nguyệt rất giận nhưng lại không nỡ đánh con chỉ trợn mắt nhìn Đậu

Đậu: “Rõ ràng là con không đúng”.

Đậu Đậu tủi thân, vừa lúc đó Cơ Quân Đào đi mua nước về nên nhào vào

lòng Cơ Quân Đào.

Cơ Quân Đào mỉm cười ôm Đậu Đậu hỏi: “Đậu Đậu sao thế? Sao lại làm

mẹ giận như vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.