EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 388

Đậu Đậu tủi thân nói: “Hôm qua mẹ bị đụng xe, chảy rất nhiều máu ở

đầu, khâu hai mũi. Bà nội nói không thể để thứ gì va vào được. Nhưng bạn
đó lại cầm bóng ném vào đầu mẹ. Cháu đánh nó mà mẹ còn nói cháu không
đúng”.

Cơ Quân Đào vừa nghe đã biến sắc, quay sang hỏi Hoài Nguyệt: “Hôm

qua em bị đụng xe à?”

Hoài Nguyệt vội bế Đậu Đậu lên nói: “Mẹ không biết Đậu Đậu quan tâm

đến mẹ, cho mẹ xin lỗi. Có điều lần sau con phải nói chuyện với bạn đàng
hoàng. Không thể chưa nói gì đã đánh bạn như thế được”.

Đậu Đậu gật đầu hỏi: “Đầu mẹ còn đau không?”

Hoài Nguyệt lắc đầu, lúc này mới nhìn Cơ Quân Đào nói: “Hết đau rồi,

chỉ là vết thương nhẹ thôi mà”.

Cơ Quân Đào nhẹ nhàng gỡ mũ cô ra, thấy miếng băng gạc phía bên phải

trán thì vừa giận vừa thương, nghiêm mặt nói: “Xảy ra chuyện như vậy mà
em cũng không nói với anh một tiếng, rốt cuộc em coi anh là ai?”

Hoài Nguyệt đặt Đậu Đậu xuống, lần nữa đội mũ lên rồi nhẹ nhàng nói:

“Không sao mà, cũng không đau lắm, đừng nói chuyện này trước mặt trẻ
con”.

Cơ Quân Đào không lên tiếng, Đậu Đậu kéo áo Cơ Quân Đào nói: “Mẹ

nói dối. Bố nói hôm qua mẹ còn khóc ở bệnh viện nữa, vì mẹ sợ đau”

Hoài Nguyệt lúng túng nói: “Vị trí đó không tiêm thuốc tê nên phải khâu

thường, đương nhiên sẽ đau. Mẹ lại không phải Quan Công, cạo xương
chữa thương còn có thể đánh cờ nói chuyện với người khác. Mẹ là phụ nữ
mà, lúc đau dù sao cũng phải khóc một chút chứ, Đậu Đậu thấy có đúng
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.