EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 40

Cơ Quân Dã nhìn đồ ăn trên bàn, gà ta hầm, cà om tương, sốt đậu phụ

nấm và đậu tằm xào, lại nhìn bát cơm đen trên tay mình, cảm thán nói:
“Chồng chị đúng là may mắn, riêng bát cơm đen này đã có nhiều gia vị như
vậy rồi. Đậu hòa lan, dưa muối, dăm bông, măng sợi, nhìn đã thấy ngon
miệng rồi. Chị còn ít hơn tôi một tuổi mà sao lại biết nấu bao nhiêu món
như vậy nhỉ”.

Hoài Nguyệt hơi sững lại một lát rồi nói: “Thực ra trước đây tôi cũng

không biết nấu mấy món này, sau khi sinh Đậu Đậu mới để ý học nấu ăn vì
muốn cháu được ăn ngon một chút. Tôi còn để ý đến những ngày lễ tết,
muốn cho cháu biết thêm một chút, được trải nghiệm thêm một chút, như
vậy cuộc sống của cháu sẽ vui vẻ hơn”.

Cơ Quân Dã gật đầu: “Hoài Nguyệt, chị đúng là một người mẹ tốt”.

“Tấm lòng của người làm mẹ đều giống nhau mà”. Hoài Nguyệt ngại

ngùng cười cười, ánh mắt ấm áp nhìn con trai với vẻ cưng chiều.

Cơ Quân Đào nhớ tới mẹ, bà cũng từng nhìn mình với ánh mắt như vậy,

đẹp như vậy, dịu dàng như vậy.

Đậu Đậu ăn cơm rất nhanh, xong xuôi cậu bé nhảy xuống ghế đi lấy bút

chì và giấy vẽ trong cặp sách ra, mang tới bên cạnh bàn trà nhìn Cơ Quân
Đào đang ăn cơm với vẻ chờ đợi.

Cơ Quân Đào ăn không nhiều, có điều lại ngại không muốn buông đũa

trước, vừa thấy dáng vẻ của Đậu Đậu thì biết ngay cậu bé muốn gì. Anh giơ
tay vẫy Đậu Đậu, nói: “Nào, để chú vẽ tranh cho cháu”.

Cơ Quân Dã giật mình nhìn anh trai, Cơ Quân Đào vờ như không thấy,

nói với Hoài Nguyệt: “Hôm nay đúng là mạo muội, tạm thời không nghĩ ra
có thể tặng Đậu Đậu thứ gì, tôi vẽ cho cháu một bức tranh vậy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.