EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 482

Cơ Quân Dã nghĩ, chắc là anh ấy bị cảm cúm, ngày mai phải mang ít

thuốc cảm cúm đến mới được.

“Anh đi xa hơn một năm, lúc quay về vẫn ngồi ăn mì ở quán đó. Tay

nghề nấu ăn của bà chủ đúng là không hề tiến bộ hơn chút nào”. Cơ Quân
Dã cười nói. “Ngày mai vào nội thành đi. Trong thành phố có nhiều nhà
hàng nấu ăn ngon, ngay cả đồ ăn ở quán bên cạnh phòng triển lãm nấu cũng
ngon hơn ở đây nhiều”.

“Không cần, anh thích sống ở đây, nơi này yên tĩnh”. Cơ Quân Đào nói:

“Em hỏi thăm về căn nhà của Hoài Nguyệt chưa? Vì sao cô ấy phải bán
nhà?”

“Em đã hỏi Tư Tư, hình như Tư Tư không biết. Nghe nói tòa soạn tạp chí

của họ làm ăn rất tốt, mà gia đình Hoài Nguyệt dường như cũng không có
chuyện gì”.

“Cô ấy có việc gì cũng chỉ giấu trong lòng, không bao giờ chịu tâm sự

với đồng nghiệp cả”, Cơ Quân Đào thở dài. Đột nhiên anh nghĩ, chẳng phải
Trần Thụy Dương cũng là đồng nghiệp của cô ấy sao? Vì sao anh ta lại
biết? Mà còn cùng tới xem nhà nữa. Chẵng lẽ quan hệ của họ đã vượt quá
mức bình thường rồi? Nghĩ tới đây, anh không làm sao nuốt được miếng
cơm trong miệng, đành phải đứng lên đi lấy nước.

“Anh, Hoài Nguyệt rất ổn mà, anh đừng lo lắng. Có lẽ cô ấy không thích

ngôi nhà này nên mới muốn bán thôi. Cô ấy không đi xe, chắc là thấy ở đây
xa quá không tiện”.

“Sau khi ly hôn, cô ấy thà rằng bán căn hộ đang sống chứ nhất định

không chịu bán căn nhà này. Có thể thấy trong lòng cô ấy anh còn xấu xa
hơn cả Lỗ Phong”, Cơ Quân Đào khó chịu: “Lúc đầu anh nên nói với cô ấy
rõ ràng, dù khó nói đến mấy cũng phải nói ra. Mặc dù trong mối quan hệ
với anh, cô ấy vẫn còn do dự nhưng trước giờ cô ấy đều nhường nhịn anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.