EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 492

Hoài Nguyệt ôm chầm lấy con trai, gục đầu vào trước ngực con, vừa rơi

lệ vừa nói: “Sau này chúng ta sẽ có một gia đình mới, một gia đình tốt hơn
trước kia, mẹ hứa với con”.

Đậu Đậu vuốt tóc mẹ, vẻ rất người lớn: “Mẹ muốn cưới người khác à?”

“Có thể”, Hoài Nguyệt nói: “Mẹ muốn chăm sóc Đậu Đậu tốt hơn, lúc

mẹ bị ốm cũng muốn có người chăm sóc”.

“Là chú nào hả mẹ? Chú Trần ạ?” Bởi vì hơn một năm nay Đậu Đậu

thường xuyên gặp Trần Thụy Dương, cho nên người đầu tiên cậu nghĩ đến
chính là anh.

“Không phải”, Hoài Nguyệt nói. Vừa buột miệng nói xong, cô đã sửng

sốt. Tại sao mình lại khẳng định không phải Trần Thụy Dương mà không
hề chần chừ như vậy? Rốt cuộc người mình muốn cưới là ai? Cô bối rối
đứng dậy nói với Đậu Đậu: “Mẹ con mình đi mua quà thôi, phải suy nghĩ
thêm xem mua quà gì mới được”.

Hai mẹ con còn chưa đi tới siêu thị, Đậu Đậu tinh mắt, từ xa đã nhìn thấy

một con chó chăn cừu Scotland đang ngoan ngoãn nằm bên ngoài cửa siêu
thị.

“Leshy! Leshy!” Cậu bé giãy khỏi tay mẹ, vội vã chạy về phía trước.

Nghe thấy giọng Đậu Đậu, con chó đó cũng hưng phấn chồm lên, chạy tới
chỗ cậu bé. Hoài Nguyệt hoảng sợ, hai chân bủn rủn. Đây chắc chắn không
phải Leshy, con chó này to quá, nó chỉ cắn một cái là Đậu Đậu gãy cổ mất.

“Đậu Đậu, quay lại mau!” Cô cố nén sợ hãi đuổi theo Đậu Đậu, còn chưa

túm được con trai thì con chó chăn cừu đó đã lao đến bên người Đậu Đậu.

“Đậu Đậu!” Hoài Nguyệt hoảng sợ hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.