EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 533

Bât kể gió mưa, anh đều kiên trì để cô vừa ra cửa đã có thể nhìn thấy

mình: “Hoài Nguyệt, anh muốn em biết, trên thế giới này có người vẫn
đang chờ em, em không cần sợ gì cả, muốn làm gì thì cứ làm”.

Hoài Nguyệt ôm anh không nói nên lời. Có một lần nói với anh về cuộc

sống của mình lúc ly hôn, xếp hàng bị người ta chen vào trước cũng không
dám lên tiếng, mua đồ bị tính sai tiền cũng không dám đòi lại, đi trên
đường bị người ta đụng vào lại phải nói xin lỗi người ta, cuộc sống không
có chỗ dựa dẫm quả thực chính là một cơn ác mộng. Không ngờ anh nghe
vào tai và cũng ghi luôn trong lòng.

Hôm nay hai người vừa cùng nhau nấu cơm tối xong thì A Thích đã đến.

Nhìn thấy mấy đĩa rau cải xanh biếc, cá kho màu hổ phách, khoai tây vàng
rộm và bát canh rau trên bàn ăn, tuy là thức ăn rất thông thường nhưng lại
thơm nức mũi, màu sắc mê người, A Thích không khỏi hâm mộ nói: “Quân
Đào, em đang nghĩ tại sao dạo này khí sắc anh tốt như vậy, thì ra ngày ngày
Hoài Nguyệt đều tẩm bổ cho anh, còn chiều chuộng hơn cả bà bầu nhà
em!”

Cơ Quân Đào vừa giúp Hoài Nguyệt cởi tạp dề vừa cười nói: “Ngày

ngày chú vẫn cho em gái anh ăn cái gì? Không lẽ ngay cả rau cải, khoai tây
cũng không có mà ăn à?”

A Thích nói: “Ba ba, lươn, cá trích, gà hầm, không phải thai phụ đều ăn

những thứ này sao?”

Hoài Nguyệt cau mày nói: “Em đoán là Tiểu Dã bị chú ấy ép ăn đến phát

ngán rồi, bây giờ có phải sợ thiếu dinh dưỡng như trước đâu, cứ ăn uống
cho thoải mái là được”.

A Thích nghi hoặc nói: “Cô ấy không chịu đi đăng ký kết hôn, chẳng lẽ

là vì ăn uống không thoải mái? Em thấy thức ăn anh chị nấu hôm nay rất
ngon, hay là gọi luôn cô ấy đến đây ăn cùng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.