EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 86

Cơ Quân Dã không tiện tiếp lời, liền nói: “Tôi cũng phải thuê người đến

lắp một cái thang lên sân thượng mới được, đứng ở đây tầm nhìn rộng thật.
Sau này dây mướp nhà chị cũng sẽ bò sang mái nhà tôi, chúng tôi cũng
được mát lây”.

Thương Hoài Nguyệt gật đầu nói: “Chị cũng làm một vườn hoa trên sân

thượng đi, trồng ít cây cối vào mùa hè, tầng trên cùng cũng sẽ không nóng
như bây giờ nữa, hiệu quả tốt lắm. Có điều phải tìm công nhân có tay nghề
thật vững mới được, nếu không để thấm nước thì hỏng hết cả. Tay nghề anh
thợ làm cho nhà tôi tốt lắm, tôi có số điện thoại của anh ta, nếu chị cần thì
tôi cho”.

Cơ Quân Dã nói: “Tôi phải hỏi anh tôi đã, nếu anh ấy không đồng ý thì

tôi có thích đến mấy cũng vô dụng. Tôi thật hối hận vì đã không mua một
căn nhà ở đây, đợi bao giờ anh tôi khỏi thì tôi sẽ đuổi anh ấy tới biệt thự ở
Thanh Hồ, hai chúng ta sẽ làm hàng xóm tốt”. Mặc dù chỉ gặp Hoài Nguyệt
một vài lần nhưng Cơ Quân Dã đã có cảm giác thân thiết, thâm tâm rất
thích người phụ nữ dịu dàng này.

Hoài Nguyệt nhớ tới lọ Bách Ưu Giải trên bàn trà nhà Cơ Quân Đào hôm

đó, gật gật đầu hiểu ý: “Nếu mua hai căn gần nhau thì chị chăm sóc anh trai
cũng tiện. Ở đây có không ít người đầu cơ, chị đi hỏi công ty tư vấn nhà đất
xem, họ có danh sách hết đấy”.

Nhớ lại thái độ lạnh như băng của Cơ Quân Đào lần trước, Cơ Quân Dã

nói: “Tính tình anh tôi không tốt, anh ấy luôn luôn làm theo ý mình, nhìn
thì lạnh lùng nhưng cũng không phải thật sự có thành kiến gì với người
khác, bình thường có gì đắc tội, mong chị thông cảm cho”.

Hoài Nguyệt vội nói: “Chúng ta là hàng xóm, không cần khách sáo. Nếu

như có chuyện gì tôi giúp được thì chị cứ nói”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.