Năm Cơ Trọng Minh bốn mươi tuổi, vợ ông sinh một cậu con trai, đặt
tên là Cơ Quân Đào. Nghe nói Cơ Quân Đào đã học cầm bút vẽ trước khi
học cầm đũa, lúc bảy tuổi đã vẽ một bức “Núi cao sông dài” làm quà mừng
thọ ông ngoại khiến các danh gia đến dự tiệc mừng thọ khi đó vô cùng thán
phục, ai cũng muốn thu làm học trò. Vô cùng vui mừng, ông ngoại Cơ
Quân Đào liền tuyên bố phải xây một phòng triển lãm ở vị trí đắc địa nhất
trong thành phố này để khen thưởng cháu ngoại, đó chính là phòng triển
lãm Tố hiện nay.
Cơ Quân Đào vẽ theo phong cách của bố, hơn hai mươi tuổi đã trở nên
nổi tiếng trong giới hội họa. Không ngờ sau đó anh ta lại ra nước ngoài học
tranh sơn dầu, theo con đường của bố khi xưa, sau vài năm thì trở về nước,
tập trung vào quốc họa. Từ đó phong cách vẽ của Cơ Quân Đào đã tìm ra
lối đi riêng, phối hợp màu sắc rất linh hoạt. Chỉ tiếc là mấy năm gần đây, cả
hai cha con đều kín tiếng, hiếm khi xuất hiện trong các sự kiện công khai.
Sau khi vợ qua đời, vì quá đau buồn nên Cơ Trọng Minh đã quy y cửa
Phật làm đệ tử tục gia, dành thời gian ngao du thiên hạ. Số lượng tác phẩm
mới của ông rất ít.
Cơ Quân Đào cũng thỉnh thoảng mới có tác phẩm trưng bày tại phòng
triển lãm Tố, còn có bán hay không thì phải xem tâm tình của con gái Cơ
Trọng Minh, người đang quản lí phòng triển lãm Tố hiện nay. Người phụ
nữ này nuối tiếc một cách “bệnh hoạn” với tác phẩm của anh trai mình,
thường xuyên có chuyện hôm trước còn ghi rõ là tranh để bán nhưng hôm
sau đã không còn thấy tấm biển đó nữa. Vì vậy thậm chí còn có tin đồn, tác
phẩm của Cơ Quân Đào chỉ bán cho người hữu duyên, điều này khiến con
người Cơ Quân Đào càng trở nên thần bí.
May mà một năm trước Cơ Quân Đào đã nhận lời làm giảng viên môn
quốc họa tại Viện Mỹ thuật vì được viện trưởng đích thân mời, mỗi tuần sẽ
lên lớp nửa ngày. Thế nhưng cửa phòng học luôn đóng chặt mỗi khi anh ta
giảng bài. Xuất phát từ sự sùng bái đối với anh, các sinh viên cũng chủ