EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 110

Ngày thi cuối cùng, tiếng chuông vừa reng lên cũng là lúc tuổi học trò

ngây thơ hồn nhiên chấm dứt, cũng là khởi đầu cho một trang đời mới.

Triệu Thủy Quang thong thả gom vật dụng bỏ vào cặp, lòng chợt

thảng thốt một nỗi buồn man man vô cớ không rõ lý do.

Mấy học sinh trong phòng thì hô hào la to, toàn bộ sân trường nhốn

nháo hẳn lên, cô bước ra khỏi lớp, ngẩng đầu nhìn bầu trời, cổ họng bỗng
nghẹn ngào, không biết con đường phía trước phải đi thế nào, thế nhưng lại
sốt sắng không thôi.

Cao Tầm đẩy Triệu Thủy Quang một cái, nói, “Thi xong rồi, định làm

gì đây?”

Triệu Thủy Quang nói, “Không biết nữa, bạn thì sao?”

Cao Tầm lớn tiếng nói, “Aiz, mình nghĩ có nên đốt sách hay không,

nhưng mà suy đi nghĩ lại tốt nhất là đem bán, còn được khối tiền.”

Triệu Thủy Quang nhớ đến chồng sách tham khảo cao chồng nhồng

lúc cả lớp xúm lại học thi, lúc đó mọi người còn bàn tính sau khi thi xong
xử lý đống sách đó thế nào, người nói châm lửa đốt hết, người thì kêu nên
cất giữ cẩn thận, tương lai đem ra khoe với con cái: xem này, cha con năm
đó học hành rất chăm chỉ, người thì nói:chất hết lên xe rồi ném xuống
nước. Lúc ấy sách như kẻ thù muôn kiếp của họ, hiện tại lại lưu luyến
không nỡ vứt đi.

Một năm nay, tuổi trẻ chúng ta không hề vô nghĩa và buồn tẻ tí nào.

Lúc gần sắp thi xong, cô dự định sẽ đi chơi khắp nơi, nhưng giờ đây

thi xong lại không biết mình nên đi đâu chơi, chơi cái gì, chơi như thế nào,
cảm giác thật vô vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.