EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 111

Vài ngay sau đó phải trở về trường học dự lễ phát bằng tốt nghiệp,

Triệu Thủy Quang vừa vào trường liền sửng sốt bàng hoàng, ba năm học
chung vậy mà giờ sao trong lớp lại có nhiều người lạ hoắc thế, nhìn kỹ đều
là mấy gương mặt quen thuộc, thì ra là nữ sinh sau khi thi xong người thì
duỗi tóc thẳng băng, người thì uốn tóc quăn rất mô đen, tất cả mọi người
đều cố chứng tỏ mình đã trưởng thành, kỳ thật vẫn chỉ là đứa trẻ miệng còn
hôi sữa mà thôi, vừa thấy nhau thì đã tụm năm tụm bảy lại giỡn hớt.

“Được rồi được rồi, các em mau đến hội trường đi.” Vương Lị Lị đi

vào nói, sau một năm lao tâm lao lực làm chủ nhiệm lớp, gương mặt cô
giáo cũng hằn lên dấu vết thời gian, vẫn tận tâm với mấy học trò, dù sao
cũng đã bỏ ra nhiều công sức dạy dỗ mà.

Y theo lệ cũ, vẫn là hiệu trưởng phát biểu trước, ôm cái bụng phệ to

đùng lên khán đài.

Sau đó tới lượt đại diện giáo viên lên phát biểu, không biết có phải nhà

trường sợ Đàm Thư Mặc hay không mà sắp xếp thầy giáo già dạy Vật Lý
lên phát biểu, đó là người thầy giảng bài chuyển động tròn là nước bọt lại
chuyển động tròn đều văng tung tóe, thầy cười cười, trên mặt đầy nếp nhăn,
sửa sửa cái micro, bộ dạng có chút căng thẳng.

Thầy nói, “Các em học sinh thân mến, chúc mừng các em đã tốt

nghiệp, giờ thì các em hãy gia tốc chạy nhanh vào tương lai đang chào đón
các em phía trước.”

Một câu thấm nhuần vật lý, toàn bộ học sinh phía dưới đều cười ồ lên.

Cao Tầm quay đầu lại, chớp chớp mắt nói với Triệu Thủy Quang,

“Uổng thật, Trần Tư Dương không ở đây chứng kiến cảnh này.”

Trần Tư Dương là học trò cưng của thầy ấy, động một chút là nói, «

Trần Tư Dương tam ban lần này lại thi cao điểm nhất”, “Cái bài này Trần
Tư Dương tam ban chỉ cần năm phút là giải được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.