EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 121

Hi Diệu đưa tay véo mặt Triệu Thủy Quang, “Vẻ mặt gì thế hả, chị

đây không có nói dối em đâu.”

Sau đó liền thu tay lại nói tiếp, “Hồi cấp hai chị có thích một anh

chàng ngồi cùng bàn, suốt ba năm học chị không dám tỏ tình với anh ta.”

Triệu Thủy Quang nghe xong cằm thiếu chút nữa là rớt xuống đất, cô

chưa từng nghĩ người như Hi Diệu cũng biết thầm mến người khác.

Hi Diệu hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thủy Quang, nói, “Làm quái

gì vậy hả, nghe kể tiếp nè, cuối cùng chị cũng thổ lộ với anh ta, dù lúc đó
anh ta đã có bạn gái rồi… nhưng mà sau đó anh ta cũng hẹn chị ra nói rõ
ràng mọi chuyện.”

Triệu Thủy Quang muốn cười nhưng thấy ánh mắt Hi Diệu lườm

mình, cô ráng nhịn xuống, Hi Diệu nói tiếp, “Mà thiếu gì trai đẹp ở Bắc
Kinh này chứ, còn rất nhiều cơ hội để lựa chọn mà.”

Triệu Thủy Quang tuy là cười nhưng mà trong lòng cũng có chút cảm

động, Hi Diệu dũng cảm ở trước mặt cô thành thật kể lại quá khứ, chỉ vì
muốn giúp cô cởi bỏ khúc mắc trong lòng mà thôi, trước đây Triệu Thủy
Quang cô cũng đã từng như Hi Diệu khuyên răn người khác, trên thực tế,
nói thì luôn dễ hơn làm, nỗi đau trong lòng sâu đến cỡ nào chỉ có tự mình
biết.

Triệu Thủy Quang ngậm ngùi nói với Hi Diệu, “Em biết rõ, chỉ là

không nghĩ nó đến nhanh như vậy, em không sao đâu, thật ra em nghĩ Hi
Vọng quen với người đó cũng là chuyện tốt, em cũng mong hai người họ sẽ
hạnh phúc.”

Cô hiểu việc Hi Vọng quen bạn gái mới là chuyện thường tình, và anh

cũng chưa từng gạt cô điều gì, khoảng thời gian hai người quen nhau luôn
tràn ngập tiếng cười, và cũng là kỷ niệm đẹp trong cuộc đời cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.