EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 157

Hứa Óng Ánh ngẫm lại Triệu Thuỷ Quang cũng không có gan làm

chuyện này, nói, “Cũng có thể lắm!”

Bành Hiểu Hiểu nói lí nhí, “Giáo sư Đàm đã được liệt vào danh sách

những anh chàng đẹp trai của mình, nếu là mình, bất chấp mọi giá cũng
muốn học lớp này, Tiểu Quang, cũng khó trách bạn lắm.”

Đừng tưởng Bành Hiểu Hiểu là người hiền dịu gì, mỗi ngày trước khi

ngủ đều ngồi liệt kê vanh vách mấy anh chàng đẹp trai mà bạn ấy hâm mộ
đấy, nào là Cổ Thiên Lạc, rồi Lâm Phong, Hoắc Kiến Hoa, Bảo Kiếm
Phong, bla bla bla, khoan đã, hôm nay lại kết nạp thêm Đàm Thư Mặc nữa.

Dương Dương thòn tay xuống phía dưới nắm tay Triệu Thuỷ Quang,

điệu bộ hy sinh vì nghĩa, nói, “Tiểu Quang, đừng sợ, sau này mỗi lần có tiết
mình sẽ đi học cùng bạn!”

Triệu Thuỷ Quang nhìn đôi mắt háo sắc của họ, rồi lại nhìn vẻ mặt hồ

hởi của Đàm Thư Mặc trên bục giảng, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Sau giờ học, Triệu Thuỷ Quang vơ lấy sách vở, đi theo sau Đàm Thư

Mặc, đi được một đoạn dài, Đàm Thư Mặc vẫn để tay trong túi quần, quay
đầu mỉm cười nói, “Bạn học Triệu Thuỷ Quang, nhớ phải đi học đầy đủ.”

Khai giảng cũng đã được mấy tháng, văn phòng của giáo sư thường là

hai người một phòng, mà giáo sư cùng văn phòng với Đàm Thư Mặc đã
nghỉ phép rồi, bởi thế anh nghiễm nhiên một mình một phòng làm việc.
Triệu Thuỷ Quang cũng bắt đầu thường xuyên lui tới văn phòng của Đàm
Thư Mặc.

Mà giáo sư trong trường cũng ít khi ở văn phòng, nhất là khoa Quản

Trị Kinh Doanh, ai nấy cũng đều làm thêm công việc khác, Đàm Thư Mặc
cũng như thế, anh làm cố vấn đầu tư tài chính cho các công ty, đồng thời
nghiên cứu viết luận văn tiến sĩ. Nhưng chiều nay anh lại ở văn phòng làm
việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.