EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 162

Dương Dương vừa vào cửa liền để hai chai lên bàn, xoa xoa cánh tay

đã mắng, “Chả biết loại người gì nữa, mình lấy nước xong hết rồi, thấy
nhiều người để bình thuỷ ở đó mình cũng để theo, sau đó cùng Trương
Đình Đình ở phòng kế bên đi mua cơm tối, ai ngờ vừa mới về tới thì đã
thấy mất hết một cái nắp bình thuỷ, nước trong bình vẫn bốc lên ngùn ngụt,
để mình biết được là ai, ….” Dương Dương bực tức mắng nhiếc xối xả.

Toàn bộ mọi người trong phòng đều cười ha hả, ký túc xá của bọn cô

cấm sinh viên tự nấu nước, muốn uống nước thì phải đến phòng nấu nước,
cho nên nhiều người cũng để bình thuỷ ở đó luôn, mắc công phải cầm tới
cầm lui, cứ hễ đi ngang qua phòng nấu nước thì sẽ thấy một đống bình thuỷ
đủ màu sắc ngay cạnh cửa ra vào.

Mỗi bình thuỷ đều có tên trên đó, nên rất ít cơ hội bị lấy cắp, nhưng

cũng hay nghe nói đôi khi có người bị mất nắp bình thuỷ, người bị mất thì
cũng chỉ có thể mắng mỏ vài câu, coi như bản thân xui xẻo mà thôi, sau đó
lấy 25 tệ ra quảng trường phía sau trường học mua một nắp bằng gỗ thay
thế, bọn cô chỉ nghe loáng thoáng thế thôi, giờ tới phiên mình gặp tình
huống này thì lại dở khóc dở cười.

Bành Hiểu Hiểu nhìn bình thuỷ vẫn đậy nắp, thắc mắc, “Rồi sao nữa,

mà sao hai bình thuỷ này vẫn còn nguyên nắp nè?”

Dương Dương leo lên giường, vừa duỗi chân vừa nói, “Còn sao nữa,

mình lanh trí lén lấy nắp bình thuỷ bên cạnh, nguy hiểm thật!”

Ai nấy đều sững sờ, rồi cả đám cùng cười nắc nẻ đến đau cả bụng,

Hứa Óng Ánh nằm giường dưới dùng chân đá vào thành giường ở trên của
Dương Dương, cô nói, “Thế mà ở đó mắng chửi người ta, chắc giờ này
người bị bạn lấy trộm nắm bình thuỷ cũng đang rủa bạn đấy!”

Triệu Thuỷ Quang đang nằm trên giường coi tạp chí, nói một câu đầy

sâu sắc, “Ôi, oan oan tương báo khi nào mới dứt!” Vừa dứt lời Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.