EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 180

Đàm Thư Mặc mặc một cái áo thể thao màu xám có mũ trùm đầu, ở

dưới thì mặc quần cotton màu trắng, nhìn cứ y như sinh viên vậy, Triệu
Thuỷ Quang chưa từng thấy Đàm Thư Mặc ăn mặc giản dị thoải mái như
vậy, khiến cô nhìn đến không chớp mắt.

Cô đâu biết rằng Đàm Thư Mặc vẫn giữ thói quen như khi còn học ở

Anh quốc, thường xuyên bận đồ thế này ở nhà, không giống như phần lớn
đàn ông không mặc áo ba lỗ thì cũng mặc pyjama.

Triệu Thuỷ Quang nhìn Đàm Thư Mặc cầm ly nước đi tới, bộ dáng

bình dị vô cùng, cách ăn mặc lại giống thanh thiếu niên thời nay trông rất
thoải mái.

Triệu Thuỷ Quang đi theo sau lưng Đàm Thư Mặc vào trong nhà bếp,

thấy anh cầm dao gọt trái cây gọt táo, cả người dựa vào quầy rượu, đầu hơi
cúi xuống, vẻ mặt rất chăm chú, vỏ táo đỏ thẫm men theo ngón tay thẳng
dài đẹp đẽ của anh mà rớt xuống.

Lúc còn nhỏ Triệu Thuỷ Quang từng xem qua một bộ phim, cô không

nhớ được tên bộ phim đó, nhưng điều cô nhớ nhất là cảnh nam chính gọt
táo cho nữ chính, từ đó về sau cô luôn tin rằng một người đàn ông nếu như
chịu đứng yên một chỗ, chịu bỏ thời gian thật lâu thật tỉ mỉ gọt táo cho
mình thì người đàn ông này sẽ bảo vệ mình cả đời.

Triệu Thuỷ Quang đứng ở cửa nhìn Đàm Thư Mặc, lòng cô nghẹn

ngào, trào dâng một cảm xúc không thể diễn tả, rồi cô chợt nhận ra cảm
xúc mơn man này chính do anh làm cô cảm động.

Cô bước đến, nhẹ nhàng vòng tay ôm lưng anh, lúc này đây cô chỉ

cảm thấy lòng thoả mãn, hạnh phúc vô vàn.

Đàm Thư Mặc cảm thấy có gì đó mềm mại tựa vào người mình, anh

không nói gì chỉ khẽ mỉm cười, cứ tưởng rằng cô lại định tính kế mưu ma

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.