EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 211

ai?”

Triệu Thuỷ Quang chỉ nghe được mùi hương thoang thoảng trên người

Đàm Thư Mặc, trong miệng thanh thanh mùi rượu trái cây ngọt lịm làm cô
lâng lâng như say rượu, từ từ thấm vào tận tim gan, trí óc càng thêm mơ hồ.

Ngày mùa hè nên quần áo đều rất mỏng manh, tay hai người quấn

quýt vào nhau như thể sắp bốc lửa cháy rần rật.

Quần áo mùa hè của con gái lại ngắn, bàn tay nóng hổi của anh dính

sát quần áo cô, từ từ tiến vào, đầu ngón tay lạnh như băng chạm vào cái eo
thon tinh tế kia, dọc theo đường cong mĩ miều mà đi lên, ngón tay thon dài
nóng như lửa như muốn đốt cháy làn da nhạy cảm của cô thiếu nữ, ngọn
lửa lan toả khắp cơ thể như sắp nổ tung.

Chiếc lưỡi linh hoạt của anh quét quanh vành tai cô, giọng nói trầm

bổng gợi cảm vô cùng, “Anh là gì của em, hả?”

Triệu Thuỷ Quang cảm thấy cơ thể này không còn là của mình nữa,

mơ mơ màng màng, nhỏ giọng nói, “Ông xã.”

Động tác của Đàm Thư Mặc dừng lại, thu tay về, vỗ trán, dựa vào

tường ôm bụng cười sặc sụa.

Triệu Thuỷ Quang giờ mới phát giác mình đã nói gì, cô hối hận không

thể một tay giết chết mình cho rồi, ở trường học, việc học trò xưng ông xã
bà xã là chuyện rất bình thường, ở trong phòng ký túc xá của cô cũng hay
bảo với nhau: ông xã hôm nay làm gì, đi đâu. Triệu Thuỷ Quang cũng
không suy nghĩ nhiều, vô thức nói ra, cẩn thận ngẫm lại thì ở phương diện
của Đàm Thư Mặc nghe thì lại mang một ý nghĩa khác, “ông xã” này và
“ông xã” kia có gì khác biệt thì cô không rõ lắm, nhưng tóm lại là khác
nhau. Cô muốn đập đầu vào tường cho xong!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.