EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 331

ngắm trăng rằm, chợt nhớ anh.” Nói xong thật muốn đánh bản thân, nói cái
gì thế này, khùng quá đi thôi! Đàm Thư Mặc lập tức nhớ đến cái đêm cô
gặp mẹ anh xong cũng chính là cái đêm trăng rằm, khẽ bật cười, Triệu
ThuỷQuang hơi ngượng, nói, “Em ngủ đây, vậy nha.” Đàm Thư Mặc cầm
điện thoại, tay gõ nhè nhẹ lên tấm kiếng, vội vàng kêu, “Khoan đã”, Triệu
Thuỷ Quang không có cúp máy, vẫn cầm điện thoại, nằm trên giường chờ
anh nói tiếp. Anh khẽ thở dài, “Anh cũng rất nhớ em.” Lời tâm tình nồng
nàn yêu thương khiến mặt và lỗ tai cô nóng lên, khuôn mặt anh như đang
hiện rõ ràng trong đêm đen. Anh nói “ngủ ngon” nghe thật dịu dàng, như ru
cô vào giấcngủ êm đềm. Cô gật đầu cười trong điện thoại, tràn đây vui
sướng, “Ngủ ngon.” Cúp điện thoại, đắp chăn, mỉm cười chìm vào giấc
ngủ. Bên kia, Đàm Thư Mặc cúp điện thoại, vừa xoay người, đãthấy Hàn
Hi Hi đứng ở phía sau, hôm nay hai người có người bạn học kết hôn, cùng
đến tham gia tiệc cưới Hàn Hi Hi nhìn ánh mắt đượm niềm vui không ngớt
của anh, lòng thoáng chua xót, nói, “Cô bạn gái nhỏ ở Canada à?“ Đàm
Thư Mặc cất di động vào túi, khẽ gật đầu. Hàn Hi Hi gượng cười, đùa cợt
hỏi, “Nghe nói anh phải đợi cô bé đó hai năm, con gái trong hai năm này có
thể quen biếtbao nhiêu người.” Đàm Thư Mặc nhìn thật sâu vào mắt Hàn
Hi Hi, Hàn Hi Hi chột dạ bởi ánh mắt sắc bén của anh, vội quay mặt chỗ
khác, anh nhướng mày, khẽ cười, tâm trạng rất tốt, “Cô ấy ở bên đó hai
năm, ai nói anh không thể cùng qua đó?” Hàn Hi Hi ngẩng đầu nhìn vẻ mặt
tự tin vui vẻ của anh, cô biếtrõ Đàm Thư Mặc là người nói là làm, đối với
cái bản thânmuốn trước giờ đều cố gắng đạt được, đây mới chính là anh,
chỉ đáng tiếc là không phải với cô. Cô Hàn Hi Hi tự hỏi sao mình lại không
làm được điều này,Đàm Thư Mặc nếu có thể đem một phần mười tình cảm
dành cho Triệu Thuỷ Quang đối với cô, cô cũng cam tâm tình nguyện, giờ
thì tốt rồi, cô đã thông suốt, cần gì chứ, tình yêucó lẽ khiến người ta trở nên
xinh đẹp, chứ không phải xấu xí. Cô nghĩ thế, xua tay, đi vào đại sảnh, nói,
“Nhớ kết hôn phảimời em đấy, mà miễn tiền mừng nhé! Đau lòng quá rồi!”
Cứ như vậy đi, một cô gái như cô, xinh đẹp lại thông mình, là do Đàm Thư
Mặc không biết nhìn thôi, tâm trạng cô hiệnthời thật tốt, giẫm mạnh gót
giày tiến về phía trước. Đàm Thư Mặc nhìn khung cảnh sau lưng của cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.