EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 54

Người đàn ông kia vẫn tiếp tục kéo tay Triệu Thủy Quang, “Ở đây

lạnh lắm, chúng ta lên lầu đợi đi.”

Triệu Thủy Quang bực tức, vung tay tát vào mặt tên lưu manh kia, mặt

hắn bị móng tay cô cào hằn lên một vệt đỏ dài.

Người đàn ông kia rống lên, lập tức xông về phía cô, hai tay vươn ra

định bắt cô lại, Triệu Thủy Quang cứ nghĩ mình xong đời rồi, cảm thấy đầu
óc mơ hồ, cả người không biết phản ứng thế nào.

Bỗng có người nắm cánh tay cô, kéo cô thụi lùi lại, một bả vai chắn

ngay trước mặt, ngẩng đầu nhìn lên, ánh đèn đường hắt vào một bên mặt
lạnh lùng của người nọ, anh quay lại nhìn cô đầy trìu mến.

Đàm Thư Mặc cúi đầu nhìn cô gái sắc mặt trắng bệch đứng cạnh

mình, thò tay vén tóc cô tỏ vẻ an ủi thì phát hiện người cô đang run bần bật.

Đàm Thư Mặc bật cười, lúc nãy ở xa xa nghe đoạn đối thoại của bọn

họ, trong lòng anh còn tán thưởng cô gái này gan dạ lại bình tĩnh, thật ra thì
dù cô ngụy trang thế nào thì vẫn chỉ là một đứa bé.

Dáng người Đàm Thư Mặc thon dài, vẻ ngoài đẹp trai, hòa hoa phong

nhã, nhưng thực chất ẩn sau bên trong lại tạo cho người ta cảm giác xa
cách, lạnh lùng không dễ mạo phạm, nhìn là biết không phải là người dễ
đụng vào.

Tên lưu manh kia cũng hiếm gặp người như thế, vì vậy cũng hơi giật

mình.

Đàm Thư Mặc nhìn cũng không nhìn tên lưu manh kia đã quay người

bước đi, Triệu Thủy Quang cũng nhanh chóng nắm lấy tay áo khoác của
anh mà đi theo, cho tới bây giờ cô chưa từng ở gần anh như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.