EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 124

Cho đến file số 22 lại xuất hiện rất nhiều bóng dáng của cô, hình ảnh

tay cô xách cái giỏ dựng cá và cái ghế gỗ gấp gọn đi trong cơn gió, mái tóc
rối tung lên. Đó là kì nghỉ đông năm trước khi cô đi du học năm hai mươi
hai tuổi, cô trở về Tề Ninh, ở trong căn hộ gần hồ Thanh Sơn, cô thường đi
câu với bố Du Tân Nhụy vào mỗi ngày.

Cô mông lung suy nghĩ, chắc anh đã đứng ở cửa sổ tầng hai mới chụp

được những hình ảnh này. Anh chụp rất nhiều, nếu kết nối lại các tấm ảnh
với nhau có thể tạo thành một bức ảnh động.

Giang Nguyệt cắn chặt môi, cổ họng tắc nghẹn. Đây là những thứ cô

không hề biết. Cô không biết Giang Quân đã chăm chú quan sát cô khi ở
phía sau lưng cô, sau khi cô ngủ say, lắng nghe cô, đồng thời còn lưu giữ
lại những khoảnh khắc ấy.

Cô bỗng cảm thấy kiêu hãnh, nhưng đằng sau nỗi kiêu hãnh lại là nỗi

xót xa, có lẽ còn có cả một chút căn hận. Tại sao anh chỉ chăm chú nhìn cô
từ phía sau? Tại sao anh không dám đối mặt với cô?

Giang Nguyệt đóng file số 22, mở file số 23. Hai mươi ba tuổi, đây là

năm đầu tiên cô ở Mỹ. Trong những ngày đầu đó, cô đã chụp rất nhiều ảnh
rồi gửi vào hòm thư của anh. Trường học, kí túc, nhà ăn cô thường đến,
đoạn đường thường đi qua, chụp chung với các bạn học và giáo viên, ảnh
Halowen, ảnh ăn Piza và xem ti vi cùng với các lưu học sinh Trung Quốc…
Cô liên tục gửi về cho anh, thỉnh thoảng còn nói dăm ba câu, bảo với anh
rằng mình thích nghi rất nhanh, cuộc sống rất vui vẻ. Thực ra học kì đầu
tiên cô cảm thấy vô cùng cô độc.

File cuối cùng là file số 24. Bên trong là một bức bưu thiếp và một

bức ảnh.

Đó là một bức bưu thiếp phong cách cực kì đơn giản, lúc ấy cô đang

ngồi uống cà phê, đưa mắt nhìn vòi phun nước. Thiếu nữ, nghĩ ngợi hồi lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.