EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 154

“Ăn mì ạ!” Cô chằng cần nghĩ mà buột miệng nói luôn.

Anh cười nói: “Thế thì đơn giản, chúng ta cùng làm nhé! Cháu sẽ là

trợ thủ, phải làm thật nhanh, chú đói mờ mắt rồi! Chú cứ ngồi đợi cháu dậy
rồi ăn cả thể, nào ngờ con heo lười ngủ đến bây giờ mới chịu dậy!”

Giang Nguyệt đi theo Giang Quân vào trong nhà bếp.

Trong tủ lạnh có ớt xanh và cà chua, Giang Quân rửa sạch cà chua,

thái thành lát, Giang Nguyệt đứng bên cạnh cắt ớt xanh.

Còn nhớ lúc cô mới đến ở với Giang Quân, buổi tối Giang Quân

thường tự xuống bếp nấu đồ ăn đêm. Giang Nguyệt chủ động làm trợ thủ
cho anh, Gianh Quân liền dạy cô ấn như thế nào vào cuống ớt xanh để sau
đó có thể nhẹ nhàng cắt ớt ra, ngay cả hạt ớt cũng có thể bỏ sạch một cách
dễ dàng.

Lúc ấy anh hiền hòa, thân thiện, cho dù cô có làm sai cũng không bao

giờ trách mắng cô.Tất cả những khó khăn của cô, anh đều có thể giải quyết.
Cuốn vở bài tập tìm mãi không thấy, anh có thể tìm lại cho cô. Bìa sách mà
anh bọc cho cô lúc nào cũng gọn gàng và đẹp đẽ, khiến các bạn học phải
ngưỡng mộ. Hồi lên trung học, mỗi khi gặp phải bài nào không biết làm,
cho dù là toán học, vật lý hay tiếng anh, anh đều có thể giảng giải cho cô.
Giang Nguyệt luôn cảm thấy thật kì diệu, anh như một chú mèo máy có rất
nhiều báu vật ở trong bụng.

Rất lâu sau đó, trong lòng Giang Nguyệt, anh vẫn là người không gì

không làm được. Cũng giống như bây giờ, nấu một bát mì anh sắp xếp đâu
ra đấy.

Dưa đã xào xong, nồi nước nấu mì đang sôi sùng sục, Giang Quân ước

lượng rồi thả mì vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.