EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 157

bản số liệu, hiện nay tình hình đóng tàu rất không khả quan, chúng ta gia
nhập ngành này quá muộn!”

Giang Nguyệt nghe mà bỗng thấy căng thẳng: “Thế có nghiêm trọng

lắm không? Cháu nghe nói đầu tư vào ngành này tốn không ít tiền!”

“Không sao đâu. Đóng thuyền và vận chuyển đường thủy đều có chu

kì, chú đã tính kĩ rồi, tiền vốn thì không cần phải lo, Tân Quả đã kí được
mấy cái đơn đăng kí đặt hàng rồi, chú còn phải bảo cậu ta tạm thời từ từ đã.
Quan trọng là việc định vị, chế tạo ra những con thuyền có giá trị lớn.
Những gì đang làm bây giờ là để trải đường cho sau này!”

Giang Quân từ xưa đến nay làm gì cũng hết sức bình tĩnh. Khi mà

người ta theo đuổi việc phát triển, thì anh lại viết một bài báo nói rằng cần
kiềm hãm bước phát triển. Trong khi người thợ thu hẹp vốn đầu tư thì anh
đi mua lại những doanh nghiệp bị lỗ vốn, thôn tính những đối thủ cạnh
tranh gặp nạn. Mấy tháng trươc, khi Mỹ có nguy cơ gặp phải khủng hoảng
cho vay thế chấp bất động sản dưới chuẩn, anh liền ra lênh yêu cầu cả tập
đoàn công ty cố gắng hạn chế tối đa các khoản nợ. Hai mươi năm nay, anh
đã chứng kiến không biết bao nhiêu bão tố, rất nhiều người bạn làm ăn hôm
nay làm ăn phát đạt, ngày mai đã thất bại thảm hại. Vì vậy cho dù Hằng
Châu có làm ăn phát đạt đến đâu, anh không bao giờ kiêu ngạo hay chủ
quan, ngược lại còn luôn ở trong trạng thái đề phòng và cảnh giác trước
nguy cơ.

Giang Nguyệt biết, với kiến thức và khả năng của anh, cô hoàn toàn

không hề lo lắng.

Có lẽ bởi vì quá đói nên đĩa mì to vừa bê ra, cả hai đã vùi đầu ăn hết.

Vẫn là Giang Quân ăn hết trước, nhìn Giang Nguyệt đang cặm cụi ăn ngon
lành, anh chợt nhớ ra điều gì liền hỏi: “Sao lúc cháu về nước không nói cho
chú biết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.