EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 19

Toàn thân cô như cứng đờ, bởi kinh ngạc quá đỗi. Nhiều lần nhớ lại

khoảnh khắc này, cô đều cảm thấy quá bất ngờ. Giống hệt như kì tích, một
người mà cô chưa từng nghĩ đến lại dột nhiên xuất hiện, dẫn cô ra khỏi con
đường khốn cùng. Người này hoàn toàn xa lạ, nhưng ai có thể là người thân
của cô đây? Cô chẳng có ai thân thích, cũng chẳng còn có cách nào khác để
lựa chọn. Đôi bàn tay to của anh ôm chặt lưng cô, khiến cho cô cảm thấy
yên ổn và không còn sợ hãi.

Chiều hôm ấy bọn họ rời khỏi huyện Phượng Sơn, ngồi xe đến Tề

Ninh. Lúc đến nơi đã là chín giờ tối. Suốt chặng đường đi cô cứ nhìn chằm
chằm ra ngoài cửa sổ, lúc gần đến nơi mới mơ hồ chìm vào giấc ngủ. Chắc
là vì quá căng thẳng nên cuối cùng đã không chịu nổi.

Giang Quân bế cô xuống xe, rồi lại bế cô lên gác, đến trước cửa nhà

mới gọi cô dậy, bảo: "Chúng ta về đến nhà rồi!"

Anh lấy chìa khóa mở cửa, dẫn cô vào trong. Căn nhà nằm ở một khu

chung cư mới xây, rộng rãi và thoáng mát, đồ dùng trong nhà rất đơn giản,
chẳng có bất cứ một đồ dùng nào thừa thãi. Cô rụt rè đi theo sau anh, tò mò
nhìn quanh.

Giang Quân bảo cô ngồi xuống bàn ăn, còn mình thì vào bếp, nấu hai

bát mì, mỗi bát có một quả trứng và rắc hành. Anh bê ra, đẩy đến trước mặt
cô, nói: "Chúng ta ăn trước no bụng trước đã! Đừng lo, chú sẽ từ từ sắp
xếp!"

Giang Quân vừa ăn vừa nói: "Hôm nay là ngày 19 tháng 8, ngày mai

chú sẽ nhờ người làm hộ khẩu cho cháu. Sắp khai giảng rồi, chuyện này
phải làm thật nhanh mói có thể đăng kí đi học cho cháu được!"

Cô không hiểu, chỉ biết nghe và gật đầu.

Một lát sau, Giang Quân lại nói: "Sau này cháu sẽ mang họ Giang

giống chú nhé? Chúng ta không gọi cháu là Giang Mala nữa, cháu nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.