EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 204

một con thú bị thương, trút hết tất cả ấm ức bao nhiêu năm nay qua hàm
răng sắc nhọn.

Áo sơ mi trắng của anh ướt nước dãi của cô, một vệt máu đỏ thẫm ra

ngoài. Miệng cô cũng bắt đầu cảm nhận được mùi tanh của máu.

Cuối cùng Giang Nguyệt cũng chịu nhả ra, cổ họng phát ra tiếng

nghẹn ngào, lông ngực phập phồng. Giang Quân vòng tay qua ôm cô, xoa
xoa lưng cô. Anh hôn lên vầng trán lấm tấm mồ hôi của cô rồi vùi mặt vào
mái tóc cô, thở ra rồi hít một hơi thật sâu. Anh khẽ thì thầm gọi tên cô, nhẹ
quá, mơ hồ quá, cô không nghe rõ, chỉ biết anh đang hôn lên tai mình.

Giang Nguyệt hơi nghiêng đầu né tránh cái cảm giác tê tê ở bên mang

tai, hai tay ôm lấy mặt anh, nhìn thẳng vào mắt anh đầy ngang ngược, cố
chấp, lần này thì anh đừng mong chạy thoát.

Hai người chăm chú nhìn nhau hồi lâu. Mắt, tai, mũi, lưỡi, hơi thở, ý

niệm... tât cả đều đang bùng lên ngọn lửa của khát khao, chẳng gì có thể
che đậy được nữa.

Giang Nguyệt ngồi dậy cởi bỏ cái áo len rộng, cởi cái cáo cotton mặc

bên trong rồi quần bò. Cô nhìn anh, cái yết hầu trong cổ họng đang trượt
lên trượt xuống, cô bỏ đi hết tất cả những gì che đậy trên cơ thể mình,
không còn mảnh vải che thân ngồi lên người anh. Cô phải tháo dỡ bức màn
che chắn giữa hai người, để cho anh nhìn tâm ý thực sự của cô và chính bản
thân anh.

Cơ thể anh đã nóng bừng lên từ lâu. Giang Nguyệt cởi cúc áo của anh

tháo thắt lưng cho anh. Giang Nguyệt đang định kéo khóa quần xuống thì
Giang Quân đã giữ chặt tay phải của cô lại. Nhưng Giang Nguyệt vẫn còn
tay trái, cô chạm vào nơi anh định ngăn cô chạm vào, nơi ấy đã trở nên
cứng như thép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.