EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 35

Người đàn ông ngủ ở phòng kế bên, anh ấy chính là sức mạnh tồn tại

đầu tiên của cô, ngay cả người được gọi là “Thượng đế” cũng không có sức
mạnh này đối với cô. Anh không làm rung động trái tim cô, bởi anh luôn ở
trong trái tim cô.

Cô yêu anh, thứ tình cảm này phát triển thực sự là một điều bất

thường, không tự nhiên.

Nhưng đến tận tối nay cô mới biết, cô yêu và quyến luyến anh, đó

không phải là lòng biết ơn hay sự kính trọng. Tình yêu và ngưỡng mộ của
cô là tình yêu của một người đàn bà với một người đàn ông. Cô khao khát
anh, giống như một người đàn bà khao khát một người đàn ông.

Cô muốn ôm chặt lấy anh, muốn hôn lên đôi môi anh.

Giang Nguyệt tắt đèn rồi trở về giường, nằm xuống giường rồi quấn

chặt lấy chăn. Cô biết, thế là hết, cả đời này của cô sẽ phải sống trong sự
giày vò của thứ tình yêu và khao khát ấy.

Tuy nhiên, cô nghĩ rằng, cho dù là giày vò, bản thân cô cũng cam tâm

tình nguyện.

Ở trong trường cấp ba, chuyện tình cảm nam nữ đã sớm phát sinh.

Mặc cho các phụ huynh có ngắn cấm, trong lớp Giang Nguyệt vẫn có đến
mấy đôi yêu nhau, và chuyện các cặp đôi công khai nắm tay nhau trong
trường cũng chẳng còn là hiếm.

Giang Nguyệt cũng nhận được thư tình, nhưng cô luôn thẳng thừng từ

chối với mấy chuyện chẳng rõ trắng đen như thế này. Cái danh “hoa khôi”
của trường chẳng đến lượt cô, nhưng các nam sinh thường gọi cô bằng biệt
danh “người đẹp băng giá”, gắn lên người cô một câu “mặc dù vô tình
nhưng vẫn lôi cuốn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.