EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 69

anh, ăn cơm có người ăn cùng, đi dạo có người đi cùng, đánh vợt cũng có
đối thủ. Thậm chí khi có chuyện không vui với bạn bè cùng phòng cô cũng
nói cho anh nghe. Trước đây cô thường gặm nhấm những chuyện này một
mình, nhưng giờ cô có thể trút hết ra thấy thoải mái hơn nhiều.

Tính kĩ ra thì hai người quen biết nhau chưa quá một tháng, nhưng

Giang Nguyệt có cảm giác Lục Sa như một người bạn lâu năm. Đúng lúc
Giang Nguyệt nghĩ rằng, giữa trai gái với nhau hoàn toàn có thể có tình bạn
trong sáng, cô và Lục Sa chính là một ví dụ, thì Lục Sa đã dùng hành động
để chứng tỏ nhận thức của cô là sai lầm.

Hôm ây là thứ sáu, hơn chín giờ tối, Giang Nguyệt vẫn đang ở trong

căn phòng viết bưu kiện, trả lời câu hỏi cho việc chi phí đi lại cho một học
giả nước ngoài thì Lục Sa đẩy cửa bước vào trong tay xách rất nhiều đồ.

Giang Nguyệt trợn tròn mắt: “Anh làm gì thế?”

Lục Sa đặt bút nghiên xuống, nói: “À, chút chuyện vặt hai sư huynh

giao cho ý mà. Bọn họ phải bảo vệ luận án nhưng quên mất không in bìa,
thế là bắt anh phải viết cho họ. Trước đây anh cũng từng làm những việc
này nhưng bây giờ đi in thì tiện hơn nhiều!”

Gian phòng này là Tề Thành Anh cung cấp cho các nghiên cứu sinh

của mình để làm chỗ tự học, bàn học rất to mỗi bàn đều có một bộ máy tính
điều kiện đầy đủ khiến người ngoài nhìn vào phát thèm. Vì là cuối tuần nên
mọi người trong văn phòng đều đã về hết cả, giờ chỉ còn Lục Sa và Giang
Nguyệt.

Giang Nguyệt giúp Lục Sa mài mực, Lục Sa trải giấy ra, tính toán bố

cục tờ giấy. Giang nguyệt đứng bên cạnh quan sát, trong lòng không khỏi
khâm phục: “Thật không ngờ anh cũng biết viết kiểu chữ này, còn viết rất
đẹp nữa chứ! Anh luyện kiểu gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.