EM Ở ĐÂU - Trang 160

xiết làm cho những cử chỉ vụng về trở nên trang trọng, một buổi đêm mong
manh khi mà người ta không ngừng giật mình tỉnh giấc vì sợ làm người kia
thức giấc, và cái cơ thể không tìm lại được tư thế nào thuận tiện để ngủ nữa,
hay cánh tay này mà ta chẳng biết phải đặt ở đâu.

Và khi người ta hiểu rằng tình cảm với người kia sẽ chiếm một vị trí

không hề ngờ tới trong cuộc đời mình, những nỗi sợ đầu tiên ập tới: sợ
người kia bỏ đi vào buổi sáng khi thức dậy, rằng người ấy không gọi lại, sợ
phải đơn giản tự thú nhận với mình rằng bắt đầu yêu có nghĩa là đã trở nên
phụ thuộc, ngay cả với những kẻ đứng đầu nhất. Những giây khắc đã trở
thành những khoảng thời gian đầu tiên của một đôi tình nhân: những bữa ăn
trưa thú vị nối tiếp nhau, những ngày cuối tuần đầu tiên, những buổi tối Chủ
nhật mà người kia cũng chịu ở lại, chấp nhận thay đổi những thói quen cố
hữu của cuộc đời độc thân, những cuộc nói chuyện bay bổng trên trời khi
mà người ta vừa nói đến các dự định của tương lai, vừa thăm dò ánh mắt
của người kia, rình một nụ cười hay một sự im lặng. Một cuộc sống chung
của hai người được bắt đầu, như một sự giải thoát được chờ đợi bấy lâu nay.
Cô thấy lại hình ảnh anh đứng ở cuối gian chính nhà thờ trong bộ lễ phục
sang trọng tương ứng cho thời khắc đặc biệt này, tại sao họ không tổ chức lễ
cưới trong bộ trang phục giản dị, thoải mái, chính họ cũng đã thề rằng sẽ
đến với nhau như vậy cơ mà? Họ đã như thế khi anh dẫn cô đến Montclair
thăm ngôi nhà mà hiện nay họ đang ở. Nơi đó, trong sự kín đáo của một căn
phòng tắm, một thanh giấy mỏng đã đổi màu, và như thế nó cũng đã thay
đổi cả màu sắc cuộc sống của họ, ánh sáng và mùi vị từ một buổi chiều
dành để sơn căn phòng ngủ sắp sửa dành cho một em bé đang lớn dần trong
bụng cô. Ánh mắt anh thỉnh thoảng lại đi lạc vào một vùng ký ức vẫn hoàn
toàn đóng kín đối với cô, tình yêu mà cô muốn dành cho anh để mang anh
trở về với cô. Cô giật nẩy mình khi anh phục vụ kéo cô ra khỏi dòng hồi
tưởng.

- Bà có muốn một ly cà phê nữa không, thưa bà? Xin bà thứ lỗi, tôi

không định làm bà sợ.

- Không, cảm ơn anh, cô trả lời, tôi chuẩn bị lên máy bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.