EM Ở ĐÂU - Trang 167

một mái nhà để trú chân, và một người chồng hầu như không bao giờ nổi
giận, chẳng có lý do gì để cô phải khủng hoảng vào một trong những ngày
Chủ nhật tồi tệ này.

Cô nhận ra mình đang nói chuyện một mình khi một bà cụ đi ngang qua

gần chỗ cô đứng hỏi xem cô đang tìm gì. Cô mỉm cười trả lời bà: “Tìm
nguyên liệu để làm bánh xèo.” Cô đẩy chiếc xe hàng về phía trước và tiến
về phía quầy bán bột và đường. Cô trở về nhà lúc 18 giờ, hai tay trĩu nặng
đồ, bởi vì nổi hứng mua sắm thật nhiều thường là cách cô tự vá lành các vết
thương trong lòng. Cô đặt các gói đồ lên bàn ăn trong bếp và quay về phía
Thomas đang ngồi chơi trong phòng khách.

- Các con ở nhà ngoan đấy chứ?

Cậu bé gật đầu. Mary bắt đầu dỡ các gói đồ ra.

- Lisa ở trong phòng hả con? Cô hỏi tiếp.

Mải chơi quá nên Thomas không trả lời.

- Mẹ vừa hỏi con một câu hỏi đấy, trong trường hợp con hoàn toàn

không để ý thấy?

- Đâu có đâu, chị ấy đi cùng với mẹ mà!

- Sao lại thế được, sao Lisa lại đi cùng với mẹ?

- Cách đây hai tiếng, chị ấy ra khỏi nhà, và chị ấy nói: Chị đi gặp mẹ!

Mary buông rơi những trái cây cô cầm trên tay và nắm lấy vai cậu con

trai.

- Chị ấy nói thế à?

- Mẹ ơi, mẹ làm con đau! Thì con vừa nói với mẹ đó, chị ấy ra khỏi nhà

và chỉ nói chị ấy đi gặp mẹ.

Giọng nói của Mary lộ rõ sự lo lắng. Cô buông lỏng bàn tay đang nắm

chặt vai con.

- Chị ấy có mang theo cái túi nào không?

- Thật ra con cũng chẳng để ý nhìn nữa. Có chuyện gì vậy mẹ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.