EM Ở ĐÂU - Trang 226

- Em không nghĩ rằng đó là một ý kiến hay đâu. Hơn nữa, e là bàn đã có

người khác ngồi rồi, cô nói tiếp, trên môi cô lại nở một nụ cười nữa.

- Làm sao mà mọi chuyện lại như thế này, Susan?

- Có thể Lisa sẽ giải thích với anh, hoặc có thể không! Em rất tiếc,

Philip.

- Không, em không hề tiếc!

- Đúng thế, có thể anh nói đúng. Nhưng thực sự, em không hề muốn anh

nhìn thấy em ngày hôm qua.

- Giống như trong ngày cưới của anh phải không?

- Anh biết là em đã đến ư?

- Ngay từ giây phút đầu tiên em đặt chân vào nhà thờ, anh đã đếm từng

bước chân em khi em đi lùi lại phía sau.

- Philip, chưa bao giờ có một lời nói dối nào tồn tại giữa chúng ta.

- Anh biết, chỉ có vài lý do và vài cái cớ đôi khi lẫn lộn với nhau.

- Lần cuối cùng chúng ta gặp nhau ở đây, cái điều quan trọng mà em

muốn nói với anh trong thư – cô hít một hơi thật dài – điều mà ngày hôm ấy
em đến để nói với anh, đó là em có thai Lisa và….

Tiếng loa phóng thanh vang lên cắt ngang phần cuối câu nói của cô.

- Và sao? Anh hỏi tiếp.

Cô nhân viên hãng hàng không thông báo lần cuối cùng yêu cầu hành

khách đi Miami làm thủ tục lên máy bay.

- Đó là chuyến bay của em, Susan nói, “Last Call”…Anh nhớ không?

Philip nhắm mắt lại. Bàn tay Susan chạm nhẹ lên má anh.

- Anh vẫn giữ nụ cười kiểu Charlie Brown. Đi xuống nhanh đi, hãy đến

chỗ con bé, anh đang muốn điều đó lắm mà, còn em, em sẽ lỡ chuyến bay
mất nếu anh cứ đứng như vậy trước mặt em.

Philip ôm Susan vào lòng và đặt một nụ hôn lên má cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.