EM Ở ĐÂU - Trang 75

của mình đằng sau ba dấu chấm lửng cho đến năm sau phải không? Anh
biết là em sẽ không ở lại, trời ạ, anh đã chuẩn bị tinh thần bao lần để nghe
điều đó từ em. Em sẽ đợi đến bao nhiêu tuổi nữa mới nghĩ đến chúng ta,
đến cuộc sống của em, cuộc sống thực sự của một người phụ nữ?

- Em mới hai mươi tư tuổi, em còn nhiều thời gian!

- Điều mà anh đang cố gắng nói cho em hiểu, đó là em đang hi sinh cuộc

đời của mình cho rất nhiều người, nhưng em vẫn chỉ có một mình, chẳng có
ai trong cuộc đời em, để chăm sóc cho em, bảo vệ em, hay ít ra cũng để làm
tình với em mỗi đêm.

- Nhưng anh biết gì về cuộc sống của em nào? Anh thật quá đáng, chắc

em có cái vẻ mặt thèm khát của một người đàn bà lâu không được làm tình
lắm hả?

Susan hét lên, Philip sững lại trong giây lát. Anh cắn môi, tìm cách nối

lại cuộc chuyện trò của họ.

- Đó không phải là điều anh muốn nói và em không cần phải hét lên như

vậy đâu, Susan.

- Em gào lên như vậy bởi vì anh đã điếc mất rồi. Em không thể sống vì

một ngưồi đàn ông duy nhất, mỗi ngày em đang nuôi ba trăm người như
vậy, em không thể có con, em đang cố gắng để cho một trăm mười đứa trẻ
được sống sót, chỉ tính riêng trong thung lũng nơi em ở.

- À! Thế là em có thêm mười đứa nữa hả? Lần trước, em mới chỉ có một

trăm đứa!

- Không, năm nay,em đã có thêm mười tám đứa nữa, trừ đi tám đứa em

đã đem chôn, tổng cộng vẫn còn một trăm mười đứa, nhưng lần này cái hay
ho đã giảm đi tám lần, anh vừa lòng chưa! Xung quanh em toàn là những
đứa trẻ mồ côi, quỷ tha ma bắt!

- Và bởi vì chúng giống em nên em muốn cứ mãi như chúng. Ý nghĩ trở

thành một người mẹ trước khi là một đứa trẻ mồ côi không có chút hấp dẫn
nào với em ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.