EM THUỘC VỀ ANH - Trang 121

Bà gật. “Phải. Cô đau đẻ ngày ba mươi mốt tháng Ba - suốt một ngày

một đêm. Rồi cô sinh con ra vào ngày mùng một tháng Tư. À, chuyện đó
thì con biết rồi.” Bà hơi gượng cười. “Rồi cô ở bên con suốt ba ngày. Ba
ngày khó khăn, buồn bã nhất đời cô.”.

“Cô và con có... gắn bó không?” tôi hỏi, mắt cay cay, bụng nôn nao.

“Ồ, Kirby. Trời ơi, có chứ,” bà nói. “Cô đã dành từng phút - từng giây -

để ở bên con.”.

Tôi hỏi bà có đặt tên cho tôi không. Bà có gọi tôi là gì đó trong ba ngày

ấy không?

Bà gật rồi thì thầm là có. Katherine, bắt đầu bằng chữ K.

“Đó là tên đệm của con,” tôi nói. “Theo tên dì con.”.
“Chà. Kỳ lạ quá phải không?”.
Tôi nhún vai. “Đó là một cái tên khá thông dụng mà. Cô kể tiếp đi.”.

Bà ngập ngừng, rồi nói, “Vậy là cô đặt tên cho con, dù nhân viên xã hội

bảo không nên. Rồi cô cho con bú dù họ nói thực ra làm vậy rất dở, rằng nó
chỉ càng khiến phút chia tay khó khăn hơn thôi. Nhưng cô muốn... cô đã
sinh ra con. Có lúc y tá cố bế con đi để cô chợp mắt đôi chút nhưng cô
không chịu. Cô biết tới lúc nào đó cô sẽ phải trao con đi - cô không thể làm
điều đó tới hai lần.”.

Bà hít khẽ vài hơi và nói tiếp, “Rồi cũng đến lúc đó. Người đàn bà ở tổ

chức con nuôi tới phòng cô nằm cùng một y tá và hai người bên Văn phòng
Dịch vụ Hỗ trợ. Trong phòng cô có bốn năm người, ai nấy đều trịnh trọng,
nghi thức, lo làm hồ sơ và giải thích. Họ đưa cô giấy tờ, có cả một tài liệu
gọi là ‘Ưng thuận cho con nuôi sau cùng và không thể hủy bỏ’. Mẹ cô bế
con ngồi trên ghế bập bênh ở một góc phòng trong khi cô đọc và nghe rồi
ký.”.

Tôi thấy nước mắt sắp dâng lên, đúng lúc bà hỏi tôi có ổn không. Tôi

gật. Bà nhìn đăm đăm vào mắt tôi nên tôi nhìn lại, chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.