EM THUỘC VỀ ANH - Trang 162

Chương 14

Marian

Sáng thứ Ba, Peter gõ cửa văn phòng tôi, chuyện gần như chưa từng có tiền
lệ nếu không phải là do một cuộc hẹn theo lịch (bao giờ cũng diễn ra trong
văn phòng của anh) và hỏi tôi có rảnh chút không.

“Đương nhiên,” tôi nói, lòng bàn tay bắt đầu lạnh và ẩm ướt. Đã ba ngày

nay chúng tôi không nói chuyện với nhau - từ khi tôi rời khỏi căn hộ của
anh. Và dù không rõ mình muốn anh nói gì, tôi cũng hy vọng anh đến vì
chuyện cá nhân. Nhưng sau mấy giây thì tôi biết anh đến vì những lý do
liên quan đến công việc, khi anh mở một hồ sơ rồi thảy đề cương mấy tập
tôi đã nộp cho anh lên bàn. Tôi nhận ra tức thì là nó đang ở dạng biên tập
và chi chít những nhận xét ngoài lề.

“Anh không thích nó?” tôi nói.

“Tất nhiên là anh thích. Vicky và anh đều thích,” anh nói, ám chỉ giám

đốc chương trình, sếp trực tiếp của tôi mà có lẽ đang đứng đây nếu Peter và
tôi không hẹn hò.

“Nhưng có vài thứ ta cần thảo luận,” anh nói. Tim tôi thắt lại. Tôi biết cái

nhìn này từ phần trước - cả phần trước nữa. Thậm chí cả phần trước trước
nữa. Đó là cái nhìn ngay trước khi anh nói tôi phải sửa lại mọi thứ chúng
tôi đã viết.

Tôi lật qua tập tài liệu, để ý thấy một ghi chú bên lề là “rượu chè quá

nhiều”. Tôi chỉ và nói, “Phim diễn ra ở quán bar mà, Peter. Norm trong
Cheers có uống nhiều quá không?”.

“Nghe này. Đừng tự ái,” anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.